- Trang chủ
- Top truyện
- Thể loại
- Truyện đã lưu
- Thêm truyện
Hiện tại Admin đang bán một số mẫu nước hoa để có thêm kinh phí phát triển Website, hy vọng được các bạn ủng hộ mua hàng TẠI ĐÂY. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Xin cảm ơn rất nhiều!
Chương 43: Tâm sự nặng lòng
Author: Lakshmi
Chuyện Isis mang thai chỉ có mấy người thân cận biết, cả nàng và Ismir đều không có ý định công bố ra ngoài. Dù không được phép nói cho ai khác nhưng Osahar và Mitamul rất vui sướng, cuối cùng thì Quốc vương đã có người thừa kế không cần phải sợ bất kỳ lời bàn tán không hay nào về vấn đề thừa tự nữa.
Cùng với sự chăm sóc cẩn thận của mọi người, khi đứa trẻ tròn ba tháng thì cơn ốm nghén tồi tệ của nàng đã biến mất một cách kỳ diệu. Isis bắt đầu ăn uống ngon miệng trở lại, số cân hao hụt mấy tháng trước nhanh chóng được bù đắp.
Chẳng mấy chốc sức khoẻ của nàng đã hoàn toàn khôi phục, da dẻ trở nên mịn màng có sức sống. Trông thấy Isis như vậy, mọi người đều hồ hởi trong lòng càng tích cực chăm lo cho nàng.
Dù mang thai nhưng vẻ đẹp của nàng hoàn toàn không bị ảnh hưởng, càng lúc càng trở nên hấp dẫn mặn mà khiến Ismir nhiều phen ngẩn ngơ ngắm nhìn. Hắn thường xuyên đặt Isis ngồi lên đệm rồi áp tai vào bụng nàng, Aymen nói làm như thế có thể nghe được chuyển động của đứa bé.
"Sao chẳng nghe thấy gì hết nhỉ? Chẳng lẽ bé con đang ngủ à?" Ismir nhướng mày thắc mắc, khẽ di chuyển đầu sang chỗ khác để nghe rõ hơn.
"Mới được ba tháng, có chuyển động chàng cũng không nghe được đâu." Nàng vươn tay giữ đầu hắn lại, luồn tay vào mái tóc để những sợi tóc bạch kim óng ánh trượt qua khẽ tay.
Mái tóc này thật đẹp, tựa như ánh trăng bàng bạc rơi rớt xuống nhân gian bị người ta nhặt được rồi đem dát lên người hắn. Nếu bé con sở hữu mái tóc này, chắc chắn đứa trẻ sẽ rất nổi bật cho xem.
Không biết là nhóc tỳ ấy sẽ giống ai hơn nữa, dù cho con mang dáng vẻ thế nào thì nàng vẫn yêu thương con hết lòng!
"Chàng thích con trai hay con gái?" Nàng bất ngờ hỏi một câu mà bản thân nàng đã thừa biết câu trả lời.
Năm nàng mười sáu tuổi, người đàn ông lưu manh này đã từng muốn nàng sinh người thừa kế cho hắn để đổi lấy tự do. Bây giờ Ismir đã là Quốc vương thì hắn sẽ càng mong mỏi có được con trai để củng cố hậu đài.
"Con trai là tốt nhất, nếu nàng sinh con gái ta sẽ rất đau lòng." Hắn buông eo nàng ra, lật người nằm xuống bên cạnh.
Câu trả lời của hắn khiến Isis hơi cau mày, ghét con gái tới mức đau lòng sao?
"Nàng đừng hiểu nhầm." Hắn vươn tay điểm nhẹ lên ấn đường của nàng, khẽ mỉm cười nói tiếp: "Khi nàng sinh con sẽ đặt nửa chân vào âm giới, chỉ cần chút sơ suất sẽ khiến ta mất đi nàng mãi mãi. Nếu đứa trẻ là con gái thì tương lai con cũng sẽ trải qua những thời khắc sinh tử giống nàng, ta không thể chịu đựng nỗi lo sợ phập phồng như thế tận hai lần đâu Isis."
Sự khổ sở đã hiện rõ trên mặt Ismir, đối với hắn mà nói đứa trẻ này là trai hay gái không quan trọng. Nhưng sự sợ hãi trong lòng hắn là thật, Ismir không muốn đánh mất mẹ con các nàng vào tay vị thần cai quản âm giới.
"Vì thế hãy sinh cho ta con trai nhé Isis, để ta và con cùng bảo vệ nàng." Hắn nghiêng đầu khẽ hôn lên chiếc bụng đã bắt đầu nhô lên của Isis.
Suy nghĩ ấy khiến nàng vừa bất ngờ vừa buồn cười, nàng cúi đầu nhìn sâu vào mắt hắn: "Chuyện này ta đâu thể làm chủ, tùy vào ông trời ban tặng thôi."
Cuộc trò chuyện nhanh chóng chuyển sang vấn đề đặt tên cho đứa trẻ, thậm chí Ismir đã nghĩ sẵn vài cái tên đề phòng trường hợp mang thai đôi. Nhìn nụ cười ngốc nghếch của hắn khiến nàng không kìm được mà đánh Ismir vài cái, sinh một đứa đã đủ khổ hắn còn hy vọng nàng sinh đôi ư.
Sao hắn không tự đi mà sinh nhỉ?
Mới bước sang mùa đông một tháng mà tiết trời đã trở nên rất lạnh, lò sưởi trong phòng lúc nào cũng đỏ lửa được đốt cháy bằng loại than không khói tránh để Isis cảm thấy ngột ngạt. Ismir ở lại với nàng một lúc rồi vội vã trở về chính điện xử lý quốc vụ, trước khi đi còn hứa sẽ trở về kịp lúc để dùng bữa trưa với nàng.
Sau khi tiễn Ismir rời đi, nàng cũng chuẩn bị viết thư cho phụ mẫu để thông báo về tình hình sức khoẻ của mình. Việc nàng mang thai khiến phụ mẫu rất vui, họ không hỏi ai là cha đứa trẻ chỉ mong nàng được bình an.
Isis không hề có ý định sinh con tại Hattusa, chờ mùa đông kết thúc và thai nhi trong bụng ổn định nàng sẽ lập tức đến Rosetta cùng với phụ mẫu. Ở đây Isis sẽ trải qua những tháng cuối thai kỳ dưới sự giám sát nghiêm ngặt của Thái hậu Tiye, bà là người đã khuyên Isis không nên sinh con ở xứ lạ.
Nhận được những lời ấm áp từ bà khiến trái tim nàng thổn thức, Isis còn may mắn hơn bao người khi vẫn có mẹ kề bên những giây phút khó khăn này.
Sau vài lần thảo luận qua thư, nàng và phụ mẫu quyết định tạm thời chưa thông báo cho Memphis về sự hiện diện của đứa trẻ. Không phải bọn họ không tin em trai mà là đang đề phòng con cáo già Imhotep.
Chừng nào còn chưa hạ bệ được lão thì mẹ con nàng sẽ trở thành miếng mồi thơm ngon để mặc cho lão chi phối. Nữ hoàng Ai Cập sinh con cho Quốc vương Hittite, đây quả là một tin tức giá trị đủ sức đá văng nàng ra khỏi Ai Cập.
Ngay từ ban đầu nàng đã lường trước những viễn cảnh tồi tệ khi giữ lại đứa bé, nhưng Isis thà hy sinh tất cả chứ nhất quyết phải sinh con ra.
Khi nàng hoàn tất bức thư gửi đến Rosetta thì chim ưng từ Ai Cập cũng vừa hạ cánh, Lita vội vã mang lá thư mới nhất đến cho nàng.
Đây là thư của Hassan!
...
Hắn đã hứa với nàng sẽ bảo vệ nàng bằng mọi giá, cho dù phải dâng hiến mạng sống cũng chẳng từ nan.
Khi nàng bụng mang dạ chửa ở xứ người thì Hassan vẫn biết được nỗi lo lắng luôn túc trực trong lòng Isis. Ismir cứ quấn lấy nàng không tha thì việc lệnh bà của hắn có thai cũng là chuyện sớm muộn.
Quan trọng hơn mọi thứ chính là Isis không hề muốn trở thành Vương phi Hittite, nàng luôn mong ngóng trở về Ai Cập. Để nàng an tâm không phải lo nghĩ, đương nhiên hắn phải giúp nàng loại bỏ cái gai luôn thích đâm chọt sau lưng là Imhotep.
Trong ngàn vạn phương thức để bảo toàn Ai Cập, lão ta không nên hy sinh Isis. Dù lão ra tay rất kín kẽ nhưng Hassan vẫn điều tra ra được một vài manh mối cụ thể đủ để chứng minh Imhotep có dính líu đến việc ám sát nàng trên đất Hittite.
Dường như lão rất tự tin vào tài phép và sự thông thái của Carol có thể cùng với Memphis lèo lái con thuyền Ai Cập dưới sự hỗ trợ của lão. Imhotep đã quên rằng, việc Carol ngày càng ra dáng một Hoàng phi tiêu chuẩn là nhờ có Hassan hắn đốc thúc dạy bảo.
Và mọi chuyện xảy ra như thế đều là ý nguyện của nàng! Nếu lão đã không muốn bình yên thì Hassan sẽ cho lão toại nguyện.
Không phải tự dưng mà Imhotep lại gấp rút chọn chồng cho con gái, lão không chỉ lo sợ con gái bị gả đến Hittite mà còn muốn che giấu một bí mật động trời của gia tộc. Vị tiểu thư cành vàng lá ngọc được nuông chiều hết mực của Tể tướng, đã trót đem lòng yêu tên nô lệ lớn lên bên nàng từ nhỏ.
Hai người thường xuyên ăn vụng trái cấm khiến vị tiểu thư này mang thai, cứ ngỡ nhờ vào đứa bé này sẽ thành công thuyết phục Imhotep thành toàn cho đôi trẻ. Nhưng sự thật tàn nhẫn đã sớm khiến nàng thức tỉnh, cha nàng sẽ không bao giờ cho phép con gái cưng cưới một tên nô lệ làm chồng.
Imhotep đã tách nàng ra khỏi tình lang rồi đẩy cho hắn tội danh trộm cắp vật quý để xử tử hắn. Không chỉ ép chết tên nô lệ, Imhotep còn bắt nàng phải bỏ đi cái thai trong bụng rồi nhanh chóng lên xe hoa gả cho một người khác.
Người con gái đáng thương này đã bị dồn vào đường cùng, nàng phản kháng quyết liệt vì không muốn từ bỏ cái thai. Tình yêu của nàng đã chết, đứa con này chính là lẽ sống duy nhất của nàng.
Khi tiểu thư tuyệt vọng nhất, người hầu gái thân cận đã mủi lòng cho nàng biết cái tên sẽ giúp được nàng. Đại nhân Hassan, cánh tay phải đắc lực bên cạnh lệnh bà Isis, người luôn đối đầu với Tể tướng Imhotep và khiến cha nàng phải kiêng kỵ vài phần chắc chắn có thể cứu nàng thoát khỏi tình cảnh ngặt nghèo này.
Từng bước đi được tính toán kỹ càng chuẩn xác, Hassan đã chờ được vị tiểu thư ấy tự đến cầu xin mình. Sự cảm thông dành cho nàng khiến vị tiểu thư như bừng tỉnh, cuối cùng nàng đã thấy được ánh sáng nơi cuối đường hầm.
"Nếu nàng đã tin tưởng giao cuộc đời vào tay ta, Hassan thề trước các chư thần sẽ tôn trọng và bảo vệ mẹ con nàng đến cuối đời." Hassan trao cho nàng lời hứa của hắn và định đoạt kết cục ván cờ do chính tay hắn bày ra.
Tin đồn về Hassan và con gái Tể tướng có tình ý với nhau nhưng bị cha mình cấm cản bắt đầu lan truyền trong nội bộ Ai Cập. Đợi đến khi Imhotep biết được thì lời đồn đã phát tán rộng rãi và ngày càng có xu hướng phát triển nhanh hơn, không chỉ gói gọn trong quần thần mà ngay cả dân chúng Thebes cũng biết đến mối tình 'trắc trở' của đôi trẻ.
Ông ta chưa kịp trị tội con gái thì Hassan đã cho người mang sính lễ hậu hĩnh đến tận nhà tạ tội cũng như xin phép được hỏi cưới con gái Imhotep. Trước mặt mọi người, ông ta đâu thể công khai bày tỏ sự phản đối với 'thành ý' của Hassan.
Lão ta phẫn nộ kề sát bên tai hắn thì thầm: "Ngươi có biết trong bụng Dalilah là cốt nhục của một tên nô lệ hay không?"
Lão tưởng rằng chỉ cần hù doạ đôi chút sẽ khiến Hassan chùn bước dừng lại. Nhưng Imhotep đã đánh giá thấp Hassan, dù đứa trẻ có là con của tướng cướp thì cũng chẳng hề quan trọng với hắn.
Hắn mỉm cười đáp lại, cố ý nói lớn: "Tôi biết thưa ngài, nếu không tôi đã chẳng vứt bỏ mặt mũi mà đến đây cầu xin ngài rộng lòng tha thứ mà gả tiểu thư cho tôi."
Chuyện Hassan cầu hôn đã gây ra một trận náo loạn không nhỏ, người dân xung quanh bắt đầu tụ tập lại để theo dõi diễn biến. Nếu ông ta còn tiếp tục từ chối thì danh dự của gia tộc sẽ mất hết, Tể tướng Imhotep đành miễn cưỡng chấp nhận hôn sự này.
Đám đông vây xem trước cửa vô cùng hào hứng, ai nấy đều vỗ tay khen ngợi Tể tướng là người thấu tình đạt lý. Nhưng lại chẳng có ai hiểu rõ hơn Hassan, bên dưới vẻ mặt tươi cười ấy chính là nỗi căm phẫn tột cùng dành cho hắn.
Sớm biết sẽ có ngày phải gả con gái cho tử địch, thì ông ta không nên chạm vào lệnh bà của hắn!
Hassan và Dalilah đã giao dịch rõ ràng, cái nàng cần chính là một chỗ dựa vững chắc cho mẹ con các nàng tựa vào. Dalilah sẽ mãi tôn thờ tình yêu với tình lang đã mất và dồn hết tâm trí để nuôi dạy đứa con trưởng thành.
Về phần Hassan hắn không đòi hỏi gì nhiều từ nàng, chỉ cần Dalilah làm tốt nhiệm vụ của một Đại phu nhân còn những thứ khác đều tùy theo ý nàng. Cả đời này hắn không chạm vào nàng cũng chẳng nạp thiếp, đứa trẻ sinh ra cũng sẽ được viết dưới tên hắn mà thừa kế mọi sản nghiệp.
Dalilah đã từng hỏi có phải trong lòng Hassan cũng có một bóng hình không thể phai mờ giống nàng hay không và Hassan đã gật đầu. Hai tâm hồn đồng điệu với tình yêu không thể nối tiếp đã trở thành đôi bạn đồng hành bên nhau như thế, cho dù Dalilah biết việc mình làm đang phản bội lại phụ thân nhưng nàng không còn sự lựa chọn nào khác.
Tình yêu dành cho đứa con chưa chào đời đã vượt qua mọi cảm xúc đau khổ trong lòng, Dalilah ngày đêm cầu nguyện cho sự bình an của Imhotep cũng như khẩn xin chư thần để phụ thân tha thứ cho nàng.
Hassan đã thành công nắm giữ được điểm yếu duy nhất của Imhotep, khiến ông ta phải lui bước nhẫn nhịn. Hắn biết cách mình làm không lỗi lạc gì cho cam, nhưng Hassan còn lương thiện hơn Imhotep gấp ngàn lần vì đã giữ đúng lời hứa tôn trọng và bảo vệ mẹ con Dalilah.
Hắn sẽ không sát hại người vô tội, mục tiêu duy nhất của Hassan ngay từ đầu chỉ có Imhotep.
Đầu tiên là kìm hãm Imhotep, sau đó là dần dần thu lấy quyền lực trong tay lão ta. Đến khi Imhotep không còn giá trị để bòn rút, Hassan sẽ tự tay tiễn lão đoạn đường cuối cùng.
Như khi đó Imhotep đã quyết tâm lấy mạng Isis thì Hassan của bây giờ cũng muốn đoạt mạng lão!
Dọn dẹp sạch sẽ trở ngại trong lòng nàng, để nàng an tâm quay về Ai Cập. Lời hứa hắn dành cho nàng chưa từng thay đổi, mãi mãi vẫn vẹn nguyên như ban đầu.
...
Khi lá thư này đến được tay Isis, thì đám cưới giữa Hassan và Dalilah đã hoàn tất từ lâu với sự chủ trì của công chúa sông Nile cao quý. Nàng thất thần đặt lá thư sang một bên, nội dung bên trong không nhiều nhưng đủ để nàng hiểu tâm ý của hắn.
"Mọi nỗi lo sợ của nàng sẽ sớm hoá thành hư vô, khi nàng lần nữa đặt chân về Ai Cập thì bầu trời Thebes sẽ không có lấy một gợn mây khiến nàng phiền lòng, thưa nữ thần của tôi."
"Lệnh bà, đó là sự lựa chọn của Hassan." Dường như Lita có thể cảm nhận được sự dằn vặt đang từ từ xâm chiếm Isis.
Nàng nghiêng đầu nhìn Lita, trong đôi mắt thấm đẫm sự khó chịu: "Ta luôn mong anh ấy tìm được hạnh phúc, chứ không phải hy sinh hạnh phúc để bảo vệ ta."
Tình cảm Hassan dành cho nàng đã không được đền đáp xứng đáng, giờ đây hắn ta còn khiến nàng cảm thấy bản thân đang mắc nợ hắn nữa. Isis vươn tay xoa nhẹ chiếc bụng của mình, có lẽ vì biết tin nàng có thai nên mới khiến Hassan hạ quyết tâm lớn như thế.
Như vậy cũng tốt, ít nhất là hắn đã tìm được một hiền thê thật sự. Chỉ hy vọng thời gian sẽ chữa lành tất cả, khiến Hassan và Dalilah biết trân trọng lẫn nhau.
Mùa đông ở Hattusa còn chưa kết thúc thì tin tức Imhotep bị cách chức đã truyền đến, Hassan không hề chần chừ mà xử lý mọi việc rất nhanh gọn. Công khai bản điều tra chi tiết đối với vụ ám sát Isis ở Hittite có sự nhúng tay của Imhotep, đồng thời trình ra chứng cứ ông ta liên lạc với Thái phi Edana người bị coi là kẻ phản loạn.
Mưu sát Nữ hoàng và cấu kết ngoại quốc, hai tội danh này đã đủ để Imhotep bị khép vào tội chết. Nhưng quần thần và tiểu thư Dalilah đã hết lòng cầu xin Memphis hãy nể tình những công lao trước đây mà tha cho lão một mạng.
May mắn cho Imhotep, Isis cũng đã khuyên Hassan hãy giữ lại tính mạng của lão để tỏ rõ sự độ lượng của nàng. Cá đã vào chậu như chim nhốt trong lồng, chỉ cần Hassan luôn để mắt tới thì Imhotep sẽ chẳng bao giờ có cơ hội trở mình.
Hình phạt cuối cùng mà Memphis đưa ra vẫn nhẹ hơn so với tội chết, Imhotep bị giáng làm nô lệ bị đày ra biên giới cách kinh thành rất xa. Các con trai của lão cũng bị cấm vào triều đảm nhận các chức vụ quan trọng, mọi của cải tài sản đều bị tịch thu sung vào ngân khố.
Gia tộc hưng thịnh một thời vì sự ngã ngựa đột ngột của Imhotep mà suy tàn chỉ sau một đêm, đúng như câu nói 'Thịnh quá ắt suy' đôi khi quá rực rỡ nổi bật lại là điều không tốt.
Đối với Dalilah mà nói việc cha và các anh vẫn giữ được tính mạng đã làm nàng thoả mãn. Nàng không dám cầu xin điều gì hơn nữa, dù là con gái của tội thần nhưng vẫn được phép sống bình an vô sự đã làm ơn đức lớn nhất với nàng.
Người được Thái thượng hoàng Nefermaat đề cử thay thế vị trí của Imhotep và nhận được sự ủng hộ của đa số triều thần chính là Hassan. Sau khi vụ án chính thức khép lại, thuận theo ý kiến quần thần Pharaoh Memphis đã phong cho Hassan làm Tể tướng.
Kể từ giây phút lãnh nhận trách nhiệm to lớn ấy, Hassan mới thầm thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng thì hắn đã có đủ quyền lực trong tay để bảo vệ lệnh bà của hắn, điều duy nhất cần làm lúc này chính là chờ đợi người đẹp trở về từ phương xa.
*
Những ngày cuối cùng của mùa đông trôi qua thật lặng lẽ, Ismir cũng đã nhận được tin tức bổ nhiệm Hassan làm Tể tướng từ Thebes. Sự thành công của Hassan cũng có một phần công sức của Ismir, những chứng cứ Edana cấu kết với Imhotep được hắn gửi đi từ Hattusa đã củng cố thêm chiến thắng ấy.
Đáng tiếc là không thể một lần xử lý Imhotep sạch sẽ, diệt trừ tai họa ngầm về sau. Nhưng gã đàn ông đó cũng đã leo lên được chức vụ Tể tướng, hắn sẽ thay Ismir bảo vệ nàng chu toàn.
Tình yêu của Hassan dành cho nàng không thua kém gì tình yêu của hắn, thế nên Ismir mới xem Hassan là đối thủ đáng gờm của mình. May là trái tim nàng không thuộc về Hassan, nếu không hắn chẳng đủ tự tin để trả nàng về Ai Cập.
Năm tháng qua được ngày ngày kề cận bên nàng và con chính là khoảng thời gian bình yên nhất của hắn, nhưng Ismir biết lòng nàng chưa bao giờ ở lại chỗ hắn. Mọi tâm tư của Isis đều dành cho đứa trẻ và hướng về Ai Cập, trái tim ấy chỉ vừa tan chảy một chút đã vì bức thư đến từ quê hương mà đóng băng trở lại.
Tin vui cuối cùng dành cho hắn chính là việc Aymen tuyên bố nàng thật sự đã mang song thai. Niềm hân hoan và mừng rỡ như được nhân đôi, Ismir khẽ hôn lên trán nàng: "Nàng thấy chưa, ta đã nói mà."
Ngay cả Isis cũng không dám tin vào điều mình vừa nghe thấy, nàng cúi xuống nhìn chằm chằm vào chiếc bụng căng tròn