- Trang chủ
- Top truyện
- Thể loại
- Truyện đã lưu
- Thêm truyện
Hiện tại Admin đang bán một số mẫu nước hoa để có thêm kinh phí phát triển Website, hy vọng được các bạn ủng hộ mua hàng TẠI ĐÂY. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Xin cảm ơn rất nhiều!
Thưa cô Dunne,
Tôi hy vọng cô có thể đến trường để thảo luận về cách cư xử đang nhanh chóng trở nên xấu đi của Katie ở trường.
Thứ Tư sau giờ học có được không? Cô có thể gặp tôi tại trường. Cô đã biết số điện thoại rồi đấy.
Cô Casey
Gửi Katie
Cậu định nói gì cơ, mẹ cậu chỉ cười thôi á?
Từ Toby
Từ Rosie
Gửi Alex
Tiêu đề Chi tiết về chuyến bay
Chào cậu, OK chuyến bay của bọn tớ hạ cánh lúc 1 giờ 15 chiều – số chuyến bay là EI4023. Tớ sẽ là cái bà túm tóc một ông trông rất kinh hoàng tay kia thì lôi theo một con nhóc đang bị gió lùa quá mức và chân thì kéo hai mươi cái va li. (Greg ghét bay, Katie thì phấn chấn đến độ tớ thật sự lo là nó sẽ nổ tung mất, và tớ không tài nào quyết được nên mang những gì theo, thế nên tớ đã đóng gói toàn bộ tủ quần áo của tớ để mang theo.)
Cậu có chắc là Sally biết cô ấy đang tự đưa mình vào tình cảnh nào không khi cho phép tớ và gia đình điên rồ của tớ ở cùng hai người?
Từ Sally
Gửi Alex
Tiêu đề Đáp: Việc ở lại của Rosie
Dĩ nhiên là không OK rồi, Alex. Anh đã chọn được một thời điểm không thể nào tệ hại hơn để mời cô ấy đến và anh biết thừa là thế.
Từ Alex
Gửi Rosie
Tiêu đề Đáp: Chi tiết về chuyến bay
Dĩ nhiên Sally không thấy có vấn đề gì đâu. Tớ nóng lòng muốn gặp cậu và Katie, và gặp cái-anh-chàng-tên-là-gì-đó kia. Tớ sẽ chờ cậu ở sân bay.
Alex thân mến,
Cảm ơn cậu vì kỳ nghỉ! Tớ đã có một khoảng thời gian tuyệt vời. Boston còn đẹp hơn trong trí nhớ của tớ, và tớ thật vui khi lần này không phải về nhà sớm trong xấu hổ.
Katie thích tất cả trải nghiệm này và con bé không ngừng kể chuyện về cậu!
Greg cũng thật sự thấy thích. Tớ rất vui là cuối cùng cậu đã gặp anh ấy và cũng nhận ra rằng mặt anh ấy không thật sự xanh xao như khi anh ấy mới rời khỏi máy bay. Thật cứ như một phần thưởng khi cuối cùng cũng có hai người đàn ông tôi ưa thích ở trong cùng một đất nước, ấy là chưa nói đến ở cùng một phòng nữa! Vậy cậu nghĩ gì về anh ấy? Anh ấy có được bạn thân nhất của tôi đóng dấu phê duyệt không?
Vậy nên ngoài cái việc là vợ cậu hoàn toàn căm ghét tớ ra thì tất cả mọi thứ khác đều thoải mái và thích thú cực kỳ. Nhưng thật sự tớ chẳng để tâm, Alex ạ; tớ chỉ chấp nhận sự thật thôi. Điều đó khiến những gì tớ nghĩ được khẳng định và công khai: vì lý do nào đó không ai biết, tất cả các cô bạn gái hay cô vợ nào của cậu, bất kể cô nào, cũng căm ghét tớ vĩnh viễn. Và đối với tớ thì điều đó rất ổn thôi. Tớ đã vượt qua nó rồi.
Tớ chỉ hy vọng là cô ấy sẽ để cho tớ nhìn con trai hay con gái của cậu khi nào đứa trẻ ra đời. Hiện giờ đang có một thứ gì đó tớ chưa bao giờ tưởng tượng nổi sẽ xảy ra! Alex Stewart sẽ làm cha! Mỗi khi nghĩ về điều đó tớ lại bật cười to lên. Trời đã thật sự ưu ái con của cậu khi cho nó một người cha như cậu! Nói đùa đấy – cậu biết là tớ thích lắm mà! Mặc dù tớ không thể tin được cậu có thể giữ bí mật với tớ đến mấy tháng. Cậu thật là đáng xấu hổ.
Tiện đây thì tớ rất xin lỗi vì Katie đã làm đổ hết đồ uống của nó vào cái váy mới của Sally. Tớ không biết điều gì đã xảy ra với con bé nữa; bình thường nó không đến nỗi hậu đậu thế đâu! Tớ đã bảo nó viết một lá thư xin lỗi Sally. Hy vọng cô ấy sẽ không ghét bọn tớ lắm.
Dù sao thì bây giờ những tuần vui vẻ của tớ cũng đã qua; cần phải quay lại với thực tế thôi. Tớ sẽ bắt đầu công việc mới vào thứ Hai. Suốt đời tớ đã muốn làm việc trong một khách sạn và tớ đã gắn chặt suy nghĩ đó với toàn bộ những giấc mơ còn lại trong đời. Tớ chỉ hy vọng đó không phải là địa ngục hoặc tất cả những bong bóng mơ mộng nhỏ bé của tớ sẽ không cùng vỡ tan ngay ra lập tức.
Có một điều nữa tớ cần kể cho cậu nghe. Greg đã đề nghị tớ và Katie dọn đến ở cùng anh ấy. Tớ chẳng biết chắc tớ cảm thấy thế nào về việc này nữa. Giữa bọn tớ với nhau thì mọi sự lúc này đang thật tuyệt vời, nhưng đâu phải chỉ cần suy nghĩ về mỗi tớ không thôi. Katie thật sự thích Greg, và nó thích dành nhiều thời gian ở bên cạnh anh ấy (có thể ở Boston việc này không rõ ràng như thế vì nó thật phấn khởi quá khi được gặp cậu), nhưng tớ không biết liệu nó đã sẵn sàng cho sự thay đổi to lớn đó trong đời nó chưa. Bọn tớ mới chỉ ở riêng gần hai năm và bọn tớ đang học cách sống một cuộc đời chỉ có hai bọn tớ thôi. Tớ không chắc việc đảo lộn tận gốc rễ cuộc sống của con bé liệu có phải là một việc đúng đắn không? Cậu nghĩ thế nào?
À, tớ cho là tất cả những gì tớ cần làm là hỏi con bé. Nhưng nhỡ con bé nói không thì sao? Liệu tớ có thể nói với Greg “À… Xin lỗi, em yêu anh và tất cả những gì thuộc về anh, nhưng con gái 8 tuổi của em không muốn sống với anh?” Tớ sẽ bảo Katie là “Không may là con sẽ phải chuyển nhà nữa,” hay nên làm những gì nó muốn? Rõ ràng tớ không chỉ đơn giản làm những gì tớ muốn vì có đến hai người khác liên quan tới việc này. Tớ sẽ dành thời gian nghĩ về điều này sau vậy.
Cảm ơn lần nữa vì kỳ nghỉ thoải mái vừa qua. Thật sự tớ cần nghỉ ngơi. Tớ sẽ đảm bảo để Katie gửi bức thư ấy đến Sally.
Thân mến,
Rosie
Rosie thân mến,
Chào mừng cô đến với ngày làm việc đầu tiên tại Two Lakes. Tôi hy vọng cho đến giờ mọi người đang và sẽ giúp cô ổn định sớm công việc. Tôi rất tiếc là không thể có mặt tại đó để chào đón cô vì bây giờ tôi đang ở Mỹ để hoàn thành nốt một số việc tại Khách sạn Two Lakes mới của chúng tôi ở San Francisco.
Trong thời gian này, Amador Ramirez, trợ lý giám đốc khách sạn sẽ có mặt ở đó để cho cô xem mấy chiếc váy ngắn. Nếu có vấn đề gì hãy cho tôi biết.
Một lần nữa chào mừng cô đến với khách sạn!
Bill Lake
Bạn có một tin nhắn từ: RUBY.
Ruby: Còn nhớ chị không?
Rosie: Em xin lỗi, chị Ruby, chỉ là vì em không có thời gian ngồi máy tính nhiều như công việc lúc trước nữa. Ở đây hơi khó giả vờ là em đang làm việc.
Ruby: Chị cho em một tháng…
Rosie: Cảm ơn sự ủng hộ của chị; sự ủng hộ đó luôn được đánh giá rất cao.
Ruby: Không có gì. Vậy cuộc sống với Greg thế nào?
Rosie: Tuyệt, cảm ơn.
Ruby: Vậy là hai người chưa ghét nhau?
Rosie: Không, chưa.
Ruby: Chị cho em một tháng…
Rosie: Một lần nữa xin cảm ơn.
Ruby: Chỉ là nghĩa vụ của một người bạn thôi mà. Có tin gì mới về em không?
Rosie: À, thực ra thì em có một ít tin đây. Em chỉ mới kể cho Alex thôi và chị không được phép kể cho ai đâu đấy.
Ruby: Ôi, chị thích điều đó! Đó là những lời kỳ diệu nhất mà ta có thể nghe thấy trong một câu nói. Cái gì thế?
Rosie: À, mấy tuần trước, khi em đi làm về thì thấy Greg đã chuẩn bị một bữa tối ngon mắt, bàn ăn xếp sẵn, nếu được thắp lên và nhạc thì đang mở.
Ruby: Nói tiếp đi…
Rosie: À, anh ấy hỏi…
Ruby: Cưới em!
Rosie: Không, thực ra thì anh ấy hỏi em có thích dọn về ở với anh ấy không.
Ruby: Có thích không ấy à?
Rosie: Ừ.
Ruby: Có phải đó chính xác là lời anh ta không?
Rosie: À, ừm, em nghĩ vậy. Sao cơ?
Ruby: Em cho thế là lãng mạn, đúng không?
Rosie: À, anh ấy đã dành rất nhiều công sức để nấu bữa ăn, và sắp xếp bàn, và…
Ruby: Chúa ơi, ngày nào mà em chả làm mấy cái việc ấy, Rosie. Em không cho là nghe đề nghị ấy giống một đề nghị làm ăn à?
Rosie: Theo cách nào cơ?
Ruby: Nếu chị muốn mở một tài khoản ngân hàng chung với Teddy chị sẽ nói “Teddy ơi, anh có thích mở một tài khoản ngân hàng chung không?” Nếu chị muốn dọn đến ở với Teddy, chị sẽ không nói “Teddy, anh có thích chúng ta dọn đến ở cùng nhau không?” Em có thấy ý chị muốn nói gì không?
Rosie: À, em cho là em…
Ruby: Đó không phải cách để bắt đầu chủ đề câu chuyện đâu. Thế còn cưới xin thì sao? Anh ta có nói gì về chuyện đó không? Hoặc về Katie? Nếu em và anh ta cưới nhau, anh ta có muốn nuôi Katie không? Hai người có thảo luận với nhau những điều ấy không?
Rosie: À, thật ra… không, bọn em thậm chí còn không nói đến hôn nhân. Mà em nghĩ chị là người phản đối hôn nhân cơ mà.
Ruby: Đúng là thế, nhưng chị không phải là cái người muốn cưới và là người đang có quan hệ với một người đàn ông không muốn cưới. Có vấn đề ở đó đấy.
Rosie: Em có bao giờ nói rằng em muốn cưới anh ấy đâu.
Ruby: Vậy thì, nếu cả hai người đều không thấy thoải mái với việc cưới nhau thì cứ tiếp tục và dọn đến ở với nhau đi; cái đó nghe có vẻ như một ý tưởng tuyệt vời lắm đấy!
Rosie: Xem này, em không nhớ có nghe ai nói rằng Greg không muốn cưới em, và dù sao thì đó cũng chính là việc mà chị và Teddy đang làm còn gì nữa!
Ruby: Chị trước đây đã từng cưới rồi và Teddy cũng thế. Bọn chị đều không muốn trải qua điều ấy nữa. Chị đã ở đó, trải qua rồi, trong khi đây mới chỉ là khởi đầu của em.
Rosie: Dù sao thì cũng chả sao vì em đã bảo anh ấy là em chưa sẵn sàng dọn đến ở với anh ấy ngay bây giờ. Chưa phải lúc, khi em đang cố gắng ổn định công việc và mọi thứ, và Katie thì đang quen với cuộc sống trong căn hộ này. Em cần có thêm một khoảng thời gian nữa để Katie có thể thích ứng với hoàn cảnh. Đó sẽ là một thay đổi to lớn trong đời nó.
Ruby: Vậy là em vẫn tiếp tục nói thế.
Rosie: Điều đó sẽ có nghĩa là gì?
Ruby: Em đã ở trong căn hộ đó hơn một năm rồi, em đã làm công việc mới của em được vài tuần rồi, chị đã thấy Katie và nó ổn, Rosie, nó rất vui tươi. Nó đã thích ứng với “sự thay đổi to lớn” này. Chị nghĩ rằng có lẽ chính em mới cần phải thích ứng đấy.
Rosie: Thích ứng với cái gì cơ?
Ruby: Alex bây giờ đã lấy vợ rồi, Rosie. Hãy đi tiếp con đường của em và tự làm mình hạnh phúc đi thôi!
Rosie đăng xuất.
Steph: Tại sao Greg không hỏi cưới em?
Rosie: Em không thấy là anh ấy phải làm thế.
Steph: Em có muốn anh ta làm thế không?
Rosie: Chị biết em mà, Steph: nếu có ai quỳ một gối xuống và ngỏ lời cầu hôn (trên bãi biển, với một dàn nhạc tứ tấu đằng sau) thì em sẽ thích. Em là người thích lãng mạn kiểu cổ điển.
Steph: Và em có thất vọng không khi anh ta đề nghị em dọn đến ở cùng mà không cưới em?
Rosie: À, em cho là nếu anh ấy ngỏ lời cầu hôn thì điều đó cũng có nghĩa là em phải dọn đến ở cùng anh ấy, vì thế em thật sự không tan nát cõi lòng đến thế. Em may mắn khi gặp được một người như Greg.
Steph: Thôi nào Rosie, em không chỉ “may mắn” khi gặp được Greg. Em xứng đáng được hạnh phúc. Việc em muốn nhiều hơn em được nhận cũng tốt chứ sao.
Rosie: Em đã quyết định dọn đến ở với anh ấy. Bọn em sẽ tiến mỗi lần một bước.
Steph: Nếu điều đó làm em hạnh phúc.
Rosie: Nếu giữa bọn em mọi sự vẫn hoàn hảo như bây giờ, em sẽ mong chờ căn phòng đầy những hoa hồng và nến thắp sáng.
Cô Sally thân mến,
Xin lỗi cô vì cháu đã phun đầy nước cam lên chiếc váy mới của cô hồi mấy tuần trước lúc mẹ con cháu đến chơi. Đấy là vì lúc ấy cháu nghe thấy cô chê bai cái váy mới của mẹ cháu và cháu bị sốc, thế nên nước uống của cháu mới đổ hết lên người cô. Cũng tương tự như hôm sau, lúc cô cười với bạn cô về việc mẹ cháu có cháu ấy, tai nạn vẫn hay xảy ra mà.
Hy vọng cái váy của cô không bị ố, vì nó có vẻ đắt. Hy vọng cô sẽ đến thăm ngôi nhà mới của hai mẹ con cháu. Bọn cháu đã dọn đến ở với chú Greg. Ngôi nhà ấy to hơn nhà của chú. Ở Boston hai mẹ con cháu đã rất vui khi mẹ và chú Alex chụp mấy tấm ảnh thẻ cho chiếc mặt dây chuyền hình trái tim của cháu. Cháu sẽ giữ hình ảnh họ chụp cùng nhau ở trong ấy mãi mãi.
Thân mến,
Katie
TB: Bạn Toby của cháu gửi lời chào cô và nói rằng cậu ấy đã làm đổ nước cam lên cái áo đi học của cậu ấy và vết ố không hết kể cả sau khi giặt. Mẹ cậu ấy đã phải vứt nó đi. Nó cũng màu trắng. Nhưng may cho cậu ấy là cái áo ấy không đắt tiền như cái váy của cô.
Bạn có một tin nhắn từ: ALEX.
Alex: Chào, anh thế nào?
Phil: Anh đã lướt net hàng giờ rồi để tìm mấy cái ống xả crom cho chiếc Ford Mustang 1968 của anh. Và em có nghĩ là anh có thể tìm được mấy cái biển hiện và mấy cái ghế da hai sắc cho chiếc Corvette đời 1978 không?
Alex: Ừm… không à?
Phil: Chính xác, nhưng anh không nghĩ là em muốn nghe các vấn đề của anh. Chuyến đi của Rosie thế nào? Có thêm sự im lặng nào nữa không?
Alex: Ôi, bỏ qua vụ đó đi anh Phil.
Phil: He he. Thế cậu bạn trai của nó thế nào?
Alex: Anh ta ổn. Không có gì đặc biệt. Anh ta không phải loại người em muốn Rosie gắn bó.
Phil: Anh ta không phải em, ý em là thế.
Alex: Không, ý em không phải thế. Anh ta không chính xác là linh hồn của những buổi tiệc.
Phil: Anh ta nên là linh hồn của những buổi tiệc à?
Alex: Vì Rosie, đúng thế.
Phil: Có lẽ anh ta sẽ có một ảnh hưởng trầm tĩnh đến Rosie.
Alex: Đúng, có thể. Anh ta lịch sự và thân thiện, nhưng anh ta không nói nhiều về bản thân. Em không thể đoán hết về anh ta được. Anh ta là một trong những người không có vẻ có ý kiến về bất cứ cái gì. Anh ta chỉ đơn giản đồng ý với tất cả những gì mọi người nói. Thật khó có thể cảm nhận gì về anh ta. Tuy nhiên sally và anh ta rất hợp nhau.
Phil: Có lẽ anh ta chỉ có vấn đề với em thôi.
Alex: Cảm ơn Phil, anh luôn có một cách hay ho nào đấy để khiến em thấy khá hơn.
Phil: Và không phải đó là lý do tại sao em nói với anh tất cả những rắc rối nho nhỏ của cuộc sống hay sao?
Alex: Đúng. Thế Margaret và bọn trẻ thế nào?
Phil: Tuyệt. Maggie nghĩ cô ấy lại có bầu nữa.
Alex: Chúa ơi, một đứa nữa à?
Phil: Anh là một người đàn ông đã được nạp hoàn toàn đầy ứ rồi, Alex ạ.
Alex: Rất vui khi được bít điều ấy, Phil.
Alex đăng xuất.
Từ Alex
Gửi Rosie
Tiêu đề Dọn đến ở với Greg?
Vậy theo tớ hiểu thì cậu sẽ dọn đến ở với Greg? Trong tuần Sally đã nhận được một bức thư của Katie, nhưng cô ấy không cho tớ đọc. Cô ấy chỉ nói rằng bây giờ họ đã hiểu nhau. Tớ rất vui. Dù điều đó có nghĩa là gì đi nữa.
Để trả lời cho câu hỏi của cậu về Greg, ừ, anh ta là một người tốt. Không phải là kiểu người tớ trông đợi cậu sẽ ổn định cuộc sống cùng đâu, anh ta lặng lẽ và dè dặt quá. Mà lại già hơn cậu nhiều nữa. Anh ta bao nhiêu tuổi, ba mươi bảy? Còn cậu thì hai mươi bảy. Mười năm đấy Rosie. Cậu sẽ cảm thấy thế nào khi anh ta đã già hom hem lụ khụ và cậu thì vẫn còn trẻ và xinh đẹp? Làm sao cậu có thể nhìn vào đôi mắt mờ đục đầy nước và hôn lên đôi môi khô cằn nứt nẻ ấy? Làm sao cậu có thể lấy tay vuốt ve những bắp thịt bị giãn tĩnh mạch chằng chịt trên chân anh ta và chạy qua những cánh đồng nắm tay anh ta mà không phải luôn lo sợ về trái tim yếu ớt của anh ta?
Đó là những thứ mà cậu cần phải nghĩ đến đấy, Rosie ạ.
Bạn nhận được một tin nhắn từ: ROSIE.
Rosie: Cậu có uống thuốc không đấy???
Alex: Chỉ mấy viên nho nhỏ màu hồng thôi…
Rosie: Cậu là bác sĩ, phải tự cứu mình chứ. OK, tớ đoán ra từ cái thư trả lời đầy-cố-gắng-để-tỏ-vẻ-dí-dỏm-nhưng-thật-ra-muốn-nói-rõ rằng cậu không thích Greg. Tớ đã có đủ những nhận xét đầy ác ý của cậu về Greg rồi đấy. À, để nói toạc sự thật ra thì cũng xin nói là tớ không thể chịu nổi Sally. Ta-da!
Tớ ghét Sally và cậu ghét Greg. Bây giờ chúng ta đã học được thực tế là chúng ta không thể nào yêu hết tất cả được. Katie và tớ sẽ dọn đến ở chung với Greg tuần sau. Mọi thứ rất tuyệt. Bọn tớ hạnh phúc như được trời phù hộ vậy. Tớ chưa bao giờ yêu say đắm như thế trong đời,v.v… Bây giờ hãy ngừng làm phiền tớ ngay và làm quen với điều đó đi. Greg sẽ ở lại đây. Thế cậu có gì để nói về việc đó nào?
Alex đăng xuất.
Rosie, Katie và Greg thân mến,
Chúc Giáng sinh Vui vẻ và Chúc mừng Năm mới!
Thân mến. Alex, Sally và em bé Josh.
Gửi Alex, Sally và em bé Josh những lời chúc nồng hậu nhất cho Năm mới!
Thân mến,
Katie, Rosie và Greg.
Tôi hy vọng cô có thể đến trường để thảo luận về cách cư xử đang nhanh chóng trở nên xấu đi của Katie ở trường.
Thứ Tư sau giờ học có được không? Cô có thể gặp tôi tại trường. Cô đã biết số điện thoại rồi đấy.
Cô Casey
Gửi Katie
Cậu định nói gì cơ, mẹ cậu chỉ cười thôi á?
Từ Toby
Từ Rosie
Gửi Alex
Tiêu đề Chi tiết về chuyến bay
Chào cậu, OK chuyến bay của bọn tớ hạ cánh lúc 1 giờ 15 chiều – số chuyến bay là EI4023. Tớ sẽ là cái bà túm tóc một ông trông rất kinh hoàng tay kia thì lôi theo một con nhóc đang bị gió lùa quá mức và chân thì kéo hai mươi cái va li. (Greg ghét bay, Katie thì phấn chấn đến độ tớ thật sự lo là nó sẽ nổ tung mất, và tớ không tài nào quyết được nên mang những gì theo, thế nên tớ đã đóng gói toàn bộ tủ quần áo của tớ để mang theo.)
Cậu có chắc là Sally biết cô ấy đang tự đưa mình vào tình cảnh nào không khi cho phép tớ và gia đình điên rồ của tớ ở cùng hai người?
Từ Sally
Gửi Alex
Tiêu đề Đáp: Việc ở lại của Rosie
Dĩ nhiên là không OK rồi, Alex. Anh đã chọn được một thời điểm không thể nào tệ hại hơn để mời cô ấy đến và anh biết thừa là thế.
Từ Alex
Gửi Rosie
Tiêu đề Đáp: Chi tiết về chuyến bay
Dĩ nhiên Sally không thấy có vấn đề gì đâu. Tớ nóng lòng muốn gặp cậu và Katie, và gặp cái-anh-chàng-tên-là-gì-đó kia. Tớ sẽ chờ cậu ở sân bay.
Alex thân mến,
Cảm ơn cậu vì kỳ nghỉ! Tớ đã có một khoảng thời gian tuyệt vời. Boston còn đẹp hơn trong trí nhớ của tớ, và tớ thật vui khi lần này không phải về nhà sớm trong xấu hổ.
Katie thích tất cả trải nghiệm này và con bé không ngừng kể chuyện về cậu!
Greg cũng thật sự thấy thích. Tớ rất vui là cuối cùng cậu đã gặp anh ấy và cũng nhận ra rằng mặt anh ấy không thật sự xanh xao như khi anh ấy mới rời khỏi máy bay. Thật cứ như một phần thưởng khi cuối cùng cũng có hai người đàn ông tôi ưa thích ở trong cùng một đất nước, ấy là chưa nói đến ở cùng một phòng nữa! Vậy cậu nghĩ gì về anh ấy? Anh ấy có được bạn thân nhất của tôi đóng dấu phê duyệt không?
Vậy nên ngoài cái việc là vợ cậu hoàn toàn căm ghét tớ ra thì tất cả mọi thứ khác đều thoải mái và thích thú cực kỳ. Nhưng thật sự tớ chẳng để tâm, Alex ạ; tớ chỉ chấp nhận sự thật thôi. Điều đó khiến những gì tớ nghĩ được khẳng định và công khai: vì lý do nào đó không ai biết, tất cả các cô bạn gái hay cô vợ nào của cậu, bất kể cô nào, cũng căm ghét tớ vĩnh viễn. Và đối với tớ thì điều đó rất ổn thôi. Tớ đã vượt qua nó rồi.
Tớ chỉ hy vọng là cô ấy sẽ để cho tớ nhìn con trai hay con gái của cậu khi nào đứa trẻ ra đời. Hiện giờ đang có một thứ gì đó tớ chưa bao giờ tưởng tượng nổi sẽ xảy ra! Alex Stewart sẽ làm cha! Mỗi khi nghĩ về điều đó tớ lại bật cười to lên. Trời đã thật sự ưu ái con của cậu khi cho nó một người cha như cậu! Nói đùa đấy – cậu biết là tớ thích lắm mà! Mặc dù tớ không thể tin được cậu có thể giữ bí mật với tớ đến mấy tháng. Cậu thật là đáng xấu hổ.
Tiện đây thì tớ rất xin lỗi vì Katie đã làm đổ hết đồ uống của nó vào cái váy mới của Sally. Tớ không biết điều gì đã xảy ra với con bé nữa; bình thường nó không đến nỗi hậu đậu thế đâu! Tớ đã bảo nó viết một lá thư xin lỗi Sally. Hy vọng cô ấy sẽ không ghét bọn tớ lắm.
Dù sao thì bây giờ những tuần vui vẻ của tớ cũng đã qua; cần phải quay lại với thực tế thôi. Tớ sẽ bắt đầu công việc mới vào thứ Hai. Suốt đời tớ đã muốn làm việc trong một khách sạn và tớ đã gắn chặt suy nghĩ đó với toàn bộ những giấc mơ còn lại trong đời. Tớ chỉ hy vọng đó không phải là địa ngục hoặc tất cả những bong bóng mơ mộng nhỏ bé của tớ sẽ không cùng vỡ tan ngay ra lập tức.
Có một điều nữa tớ cần kể cho cậu nghe. Greg đã đề nghị tớ và Katie dọn đến ở cùng anh ấy. Tớ chẳng biết chắc tớ cảm thấy thế nào về việc này nữa. Giữa bọn tớ với nhau thì mọi sự lúc này đang thật tuyệt vời, nhưng đâu phải chỉ cần suy nghĩ về mỗi tớ không thôi. Katie thật sự thích Greg, và nó thích dành nhiều thời gian ở bên cạnh anh ấy (có thể ở Boston việc này không rõ ràng như thế vì nó thật phấn khởi quá khi được gặp cậu), nhưng tớ không biết liệu nó đã sẵn sàng cho sự thay đổi to lớn đó trong đời nó chưa. Bọn tớ mới chỉ ở riêng gần hai năm và bọn tớ đang học cách sống một cuộc đời chỉ có hai bọn tớ thôi. Tớ không chắc việc đảo lộn tận gốc rễ cuộc sống của con bé liệu có phải là một việc đúng đắn không? Cậu nghĩ thế nào?
À, tớ cho là tất cả những gì tớ cần làm là hỏi con bé. Nhưng nhỡ con bé nói không thì sao? Liệu tớ có thể nói với Greg “À… Xin lỗi, em yêu anh và tất cả những gì thuộc về anh, nhưng con gái 8 tuổi của em không muốn sống với anh?” Tớ sẽ bảo Katie là “Không may là con sẽ phải chuyển nhà nữa,” hay nên làm những gì nó muốn? Rõ ràng tớ không chỉ đơn giản làm những gì tớ muốn vì có đến hai người khác liên quan tới việc này. Tớ sẽ dành thời gian nghĩ về điều này sau vậy.
Cảm ơn lần nữa vì kỳ nghỉ thoải mái vừa qua. Thật sự tớ cần nghỉ ngơi. Tớ sẽ đảm bảo để Katie gửi bức thư ấy đến Sally.
Thân mến,
Rosie
Rosie thân mến,
Chào mừng cô đến với ngày làm việc đầu tiên tại Two Lakes. Tôi hy vọng cho đến giờ mọi người đang và sẽ giúp cô ổn định sớm công việc. Tôi rất tiếc là không thể có mặt tại đó để chào đón cô vì bây giờ tôi đang ở Mỹ để hoàn thành nốt một số việc tại Khách sạn Two Lakes mới của chúng tôi ở San Francisco.
Trong thời gian này, Amador Ramirez, trợ lý giám đốc khách sạn sẽ có mặt ở đó để cho cô xem mấy chiếc váy ngắn. Nếu có vấn đề gì hãy cho tôi biết.
Một lần nữa chào mừng cô đến với khách sạn!
Bill Lake
Bạn có một tin nhắn từ: RUBY.
Ruby: Còn nhớ chị không?
Rosie: Em xin lỗi, chị Ruby, chỉ là vì em không có thời gian ngồi máy tính nhiều như công việc lúc trước nữa. Ở đây hơi khó giả vờ là em đang làm việc.
Ruby: Chị cho em một tháng…
Rosie: Cảm ơn sự ủng hộ của chị; sự ủng hộ đó luôn được đánh giá rất cao.
Ruby: Không có gì. Vậy cuộc sống với Greg thế nào?
Rosie: Tuyệt, cảm ơn.
Ruby: Vậy là hai người chưa ghét nhau?
Rosie: Không, chưa.
Ruby: Chị cho em một tháng…
Rosie: Một lần nữa xin cảm ơn.
Ruby: Chỉ là nghĩa vụ của một người bạn thôi mà. Có tin gì mới về em không?
Rosie: À, thực ra thì em có một ít tin đây. Em chỉ mới kể cho Alex thôi và chị không được phép kể cho ai đâu đấy.
Ruby: Ôi, chị thích điều đó! Đó là những lời kỳ diệu nhất mà ta có thể nghe thấy trong một câu nói. Cái gì thế?
Rosie: À, mấy tuần trước, khi em đi làm về thì thấy Greg đã chuẩn bị một bữa tối ngon mắt, bàn ăn xếp sẵn, nếu được thắp lên và nhạc thì đang mở.
Ruby: Nói tiếp đi…
Rosie: À, anh ấy hỏi…
Ruby: Cưới em!
Rosie: Không, thực ra thì anh ấy hỏi em có thích dọn về ở với anh ấy không.
Ruby: Có thích không ấy à?
Rosie: Ừ.
Ruby: Có phải đó chính xác là lời anh ta không?
Rosie: À, ừm, em nghĩ vậy. Sao cơ?
Ruby: Em cho thế là lãng mạn, đúng không?
Rosie: À, anh ấy đã dành rất nhiều công sức để nấu bữa ăn, và sắp xếp bàn, và…
Ruby: Chúa ơi, ngày nào mà em chả làm mấy cái việc ấy, Rosie. Em không cho là nghe đề nghị ấy giống một đề nghị làm ăn à?
Rosie: Theo cách nào cơ?
Ruby: Nếu chị muốn mở một tài khoản ngân hàng chung với Teddy chị sẽ nói “Teddy ơi, anh có thích mở một tài khoản ngân hàng chung không?” Nếu chị muốn dọn đến ở với Teddy, chị sẽ không nói “Teddy, anh có thích chúng ta dọn đến ở cùng nhau không?” Em có thấy ý chị muốn nói gì không?
Rosie: À, em cho là em…
Ruby: Đó không phải cách để bắt đầu chủ đề câu chuyện đâu. Thế còn cưới xin thì sao? Anh ta có nói gì về chuyện đó không? Hoặc về Katie? Nếu em và anh ta cưới nhau, anh ta có muốn nuôi Katie không? Hai người có thảo luận với nhau những điều ấy không?
Rosie: À, thật ra… không, bọn em thậm chí còn không nói đến hôn nhân. Mà em nghĩ chị là người phản đối hôn nhân cơ mà.
Ruby: Đúng là thế, nhưng chị không phải là cái người muốn cưới và là người đang có quan hệ với một người đàn ông không muốn cưới. Có vấn đề ở đó đấy.
Rosie: Em có bao giờ nói rằng em muốn cưới anh ấy đâu.
Ruby: Vậy thì, nếu cả hai người đều không thấy thoải mái với việc cưới nhau thì cứ tiếp tục và dọn đến ở với nhau đi; cái đó nghe có vẻ như một ý tưởng tuyệt vời lắm đấy!
Rosie: Xem này, em không nhớ có nghe ai nói rằng Greg không muốn cưới em, và dù sao thì đó cũng chính là việc mà chị và Teddy đang làm còn gì nữa!
Ruby: Chị trước đây đã từng cưới rồi và Teddy cũng thế. Bọn chị đều không muốn trải qua điều ấy nữa. Chị đã ở đó, trải qua rồi, trong khi đây mới chỉ là khởi đầu của em.
Rosie: Dù sao thì cũng chả sao vì em đã bảo anh ấy là em chưa sẵn sàng dọn đến ở với anh ấy ngay bây giờ. Chưa phải lúc, khi em đang cố gắng ổn định công việc và mọi thứ, và Katie thì đang quen với cuộc sống trong căn hộ này. Em cần có thêm một khoảng thời gian nữa để Katie có thể thích ứng với hoàn cảnh. Đó sẽ là một thay đổi to lớn trong đời nó.
Ruby: Vậy là em vẫn tiếp tục nói thế.
Rosie: Điều đó sẽ có nghĩa là gì?
Ruby: Em đã ở trong căn hộ đó hơn một năm rồi, em đã làm công việc mới của em được vài tuần rồi, chị đã thấy Katie và nó ổn, Rosie, nó rất vui tươi. Nó đã thích ứng với “sự thay đổi to lớn” này. Chị nghĩ rằng có lẽ chính em mới cần phải thích ứng đấy.
Rosie: Thích ứng với cái gì cơ?
Ruby: Alex bây giờ đã lấy vợ rồi, Rosie. Hãy đi tiếp con đường của em và tự làm mình hạnh phúc đi thôi!
Rosie đăng xuất.
Steph: Tại sao Greg không hỏi cưới em?
Rosie: Em không thấy là anh ấy phải làm thế.
Steph: Em có muốn anh ta làm thế không?
Rosie: Chị biết em mà, Steph: nếu có ai quỳ một gối xuống và ngỏ lời cầu hôn (trên bãi biển, với một dàn nhạc tứ tấu đằng sau) thì em sẽ thích. Em là người thích lãng mạn kiểu cổ điển.
Steph: Và em có thất vọng không khi anh ta đề nghị em dọn đến ở cùng mà không cưới em?
Rosie: À, em cho là nếu anh ấy ngỏ lời cầu hôn thì điều đó cũng có nghĩa là em phải dọn đến ở cùng anh ấy, vì thế em thật sự không tan nát cõi lòng đến thế. Em may mắn khi gặp được một người như Greg.
Steph: Thôi nào Rosie, em không chỉ “may mắn” khi gặp được Greg. Em xứng đáng được hạnh phúc. Việc em muốn nhiều hơn em được nhận cũng tốt chứ sao.
Rosie: Em đã quyết định dọn đến ở với anh ấy. Bọn em sẽ tiến mỗi lần một bước.
Steph: Nếu điều đó làm em hạnh phúc.
Rosie: Nếu giữa bọn em mọi sự vẫn hoàn hảo như bây giờ, em sẽ mong chờ căn phòng đầy những hoa hồng và nến thắp sáng.
Cô Sally thân mến,
Xin lỗi cô vì cháu đã phun đầy nước cam lên chiếc váy mới của cô hồi mấy tuần trước lúc mẹ con cháu đến chơi. Đấy là vì lúc ấy cháu nghe thấy cô chê bai cái váy mới của mẹ cháu và cháu bị sốc, thế nên nước uống của cháu mới đổ hết lên người cô. Cũng tương tự như hôm sau, lúc cô cười với bạn cô về việc mẹ cháu có cháu ấy, tai nạn vẫn hay xảy ra mà.
Hy vọng cái váy của cô không bị ố, vì nó có vẻ đắt. Hy vọng cô sẽ đến thăm ngôi nhà mới của hai mẹ con cháu. Bọn cháu đã dọn đến ở với chú Greg. Ngôi nhà ấy to hơn nhà của chú. Ở Boston hai mẹ con cháu đã rất vui khi mẹ và chú Alex chụp mấy tấm ảnh thẻ cho chiếc mặt dây chuyền hình trái tim của cháu. Cháu sẽ giữ hình ảnh họ chụp cùng nhau ở trong ấy mãi mãi.
Thân mến,
Katie
TB: Bạn Toby của cháu gửi lời chào cô và nói rằng cậu ấy đã làm đổ nước cam lên cái áo đi học của cậu ấy và vết ố không hết kể cả sau khi giặt. Mẹ cậu ấy đã phải vứt nó đi. Nó cũng màu trắng. Nhưng may cho cậu ấy là cái áo ấy không đắt tiền như cái váy của cô.
Bạn có một tin nhắn từ: ALEX.
Alex: Chào, anh thế nào?
Phil: Anh đã lướt net hàng giờ rồi để tìm mấy cái ống xả crom cho chiếc Ford Mustang 1968 của anh. Và em có nghĩ là anh có thể tìm được mấy cái biển hiện và mấy cái ghế da hai sắc cho chiếc Corvette đời 1978 không?
Alex: Ừm… không à?
Phil: Chính xác, nhưng anh không nghĩ là em muốn nghe các vấn đề của anh. Chuyến đi của Rosie thế nào? Có thêm sự im lặng nào nữa không?
Alex: Ôi, bỏ qua vụ đó đi anh Phil.
Phil: He he. Thế cậu bạn trai của nó thế nào?
Alex: Anh ta ổn. Không có gì đặc biệt. Anh ta không phải loại người em muốn Rosie gắn bó.
Phil: Anh ta không phải em, ý em là thế.
Alex: Không, ý em không phải thế. Anh ta không chính xác là linh hồn của những buổi tiệc.
Phil: Anh ta nên là linh hồn của những buổi tiệc à?
Alex: Vì Rosie, đúng thế.
Phil: Có lẽ anh ta sẽ có một ảnh hưởng trầm tĩnh đến Rosie.
Alex: Đúng, có thể. Anh ta lịch sự và thân thiện, nhưng anh ta không nói nhiều về bản thân. Em không thể đoán hết về anh ta được. Anh ta là một trong những người không có vẻ có ý kiến về bất cứ cái gì. Anh ta chỉ đơn giản đồng ý với tất cả những gì mọi người nói. Thật khó có thể cảm nhận gì về anh ta. Tuy nhiên sally và anh ta rất hợp nhau.
Phil: Có lẽ anh ta chỉ có vấn đề với em thôi.
Alex: Cảm ơn Phil, anh luôn có một cách hay ho nào đấy để khiến em thấy khá hơn.
Phil: Và không phải đó là lý do tại sao em nói với anh tất cả những rắc rối nho nhỏ của cuộc sống hay sao?
Alex: Đúng. Thế Margaret và bọn trẻ thế nào?
Phil: Tuyệt. Maggie nghĩ cô ấy lại có bầu nữa.
Alex: Chúa ơi, một đứa nữa à?
Phil: Anh là một người đàn ông đã được nạp hoàn toàn đầy ứ rồi, Alex ạ.
Alex: Rất vui khi được bít điều ấy, Phil.
Alex đăng xuất.
Từ Alex
Gửi Rosie
Tiêu đề Dọn đến ở với Greg?
Vậy theo tớ hiểu thì cậu sẽ dọn đến ở với Greg? Trong tuần Sally đã nhận được một bức thư của Katie, nhưng cô ấy không cho tớ đọc. Cô ấy chỉ nói rằng bây giờ họ đã hiểu nhau. Tớ rất vui. Dù điều đó có nghĩa là gì đi nữa.
Để trả lời cho câu hỏi của cậu về Greg, ừ, anh ta là một người tốt. Không phải là kiểu người tớ trông đợi cậu sẽ ổn định cuộc sống cùng đâu, anh ta lặng lẽ và dè dặt quá. Mà lại già hơn cậu nhiều nữa. Anh ta bao nhiêu tuổi, ba mươi bảy? Còn cậu thì hai mươi bảy. Mười năm đấy Rosie. Cậu sẽ cảm thấy thế nào khi anh ta đã già hom hem lụ khụ và cậu thì vẫn còn trẻ và xinh đẹp? Làm sao cậu có thể nhìn vào đôi mắt mờ đục đầy nước và hôn lên đôi môi khô cằn nứt nẻ ấy? Làm sao cậu có thể lấy tay vuốt ve những bắp thịt bị giãn tĩnh mạch chằng chịt trên chân anh ta và chạy qua những cánh đồng nắm tay anh ta mà không phải luôn lo sợ về trái tim yếu ớt của anh ta?
Đó là những thứ mà cậu cần phải nghĩ đến đấy, Rosie ạ.
Bạn nhận được một tin nhắn từ: ROSIE.
Rosie: Cậu có uống thuốc không đấy???
Alex: Chỉ mấy viên nho nhỏ màu hồng thôi…
Rosie: Cậu là bác sĩ, phải tự cứu mình chứ. OK, tớ đoán ra từ cái thư trả lời đầy-cố-gắng-để-tỏ-vẻ-dí-dỏm-nhưng-thật-ra-muốn-nói-rõ rằng cậu không thích Greg. Tớ đã có đủ những nhận xét đầy ác ý của cậu về Greg rồi đấy. À, để nói toạc sự thật ra thì cũng xin nói là tớ không thể chịu nổi Sally. Ta-da!
Tớ ghét Sally và cậu ghét Greg. Bây giờ chúng ta đã học được thực tế là chúng ta không thể nào yêu hết tất cả được. Katie và tớ sẽ dọn đến ở chung với Greg tuần sau. Mọi thứ rất tuyệt. Bọn tớ hạnh phúc như được trời phù hộ vậy. Tớ chưa bao giờ yêu say đắm như thế trong đời,v.v… Bây giờ hãy ngừng làm phiền tớ ngay và làm quen với điều đó đi. Greg sẽ ở lại đây. Thế cậu có gì để nói về việc đó nào?
Alex đăng xuất.
Rosie, Katie và Greg thân mến,
Chúc Giáng sinh Vui vẻ và Chúc mừng Năm mới!
Thân mến. Alex, Sally và em bé Josh.
Gửi Alex, Sally và em bé Josh những lời chúc nồng hậu nhất cho Năm mới!
Thân mến,
Katie, Rosie và Greg.