- Trang chủ
- Top truyện
- Thể loại
- Truyện đã lưu
- Thêm truyện
Hiện tại Admin đang bán một số mẫu nước hoa để có thêm kinh phí phát triển Website, hy vọng được các bạn ủng hộ mua hàng TẠI ĐÂY. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Xin cảm ơn rất nhiều!
Nói xong, tiểu cô nương đã mở cửa xe đi ra ngoài, tay nhỏ trắng nõn hướng hắn đang ngây người ngồi trong xe vẫy vẫy, sau đó nhanh chóng đi vào chung cư, không bao lâu thân ảnh nhỏ liền biến mất.
Lá gan thật lớn.
Bên khóe môi vẫn còn đọng lại tia ấm áp mềm mại, nhàn nhạt mang theo một hương vị vô cùng ngọt.
Đáy mắt Lục Tấn dần tối lại, không nhịn được thở hắt một tiếng, mày hơi dãn ra, bàn tay thon dài tháo kính xuống, đôi mắt lộ ra sự sắc bén. Hắn hơi ấn huyệt Thái Dương, cất kính sang một bên, ma xui quỷ khiến ra sao mà hơi liếm khóe môi.
Lập tức cảm nhận được cái loại hơi thở phảng phất dựa vào rất gần, bộ dáng đơn thuần vô tội kia không ngừng trêu chọc mãnh thú đang ngủ say, đôi mắt ngập nước vừa rồi sát với khuôn mặt hắn, sát gần tới mức hắn còn thấy lông mi của tiểu cô nương cong dài giống như cánh bướm.
Vào chạm vào liền tách ra, thoạt nhìn cô vô cùng bình tĩnh, cả người hắn lại xao động.
Tim vẫn luôn đập mạnh, liên hồi như nhịp trống, giống như kinh khởi từng trận sóng to gió lớn.
Trong lòng hiện lên cảm giác không nói lên lời, Lục Tấn hơi mím môi, đưa tay lên che đi đôi mắt sắc bén.
Vừa nhắm mắt lại, cái loại cảm giác kì lạ ấy không biến mất, ngược lại càng hiện rõ, giống như đang thu hút hắn vậy.
Lục Tấn mở mắt, đáy mắt thâm trầm hiện rõ từng trận sóng gió, cầm lấy tay lái, lái xe đi khỏi.
Lúc trước đã mạc danh dung túng cho Sở Từ, mà hiện tại cô ngày càng tới gần, đối với hắn ảnh hưởng càng lúc càng lớn, cùng với cảm giác hiện tại khác hoàn toàn so với trước kia.
Không nhịn được, hắn lại liếm khóe môi một lần nữa, Lục Tấn hơi nhếch miệng cười, đáy mắt một mảng lạnh lùng, thật là phải cảnh cáo Sở Từ thêm một lần nữa, tốt nhất nên tránh xa hắn một chút.
Bằng không..... Hắn chỉ sợ là không duy trì được bộ dáng lạnh lùng xa cách.
[Giá trị hảo cảm Lục Tấn +10, hiện tại là 24.]
Sở Từ vừa mở cửa thì âm thanh Trà Bạch liền vang lên, đôi mắt to tròn hơi chớp, đóng cửa lại xong mới thở phào một hơi.
Trà Bạch vẫn còn cảm thấy hơi kinh hoảng nhìn thanh hảo cảm của Lục Tấn, cuối cùng không nhịn được than một câu, [Từ Từ, ngươi thật là...... Lợi hại.]
Nó thắc mắc, chẳng lẽ ký chủ nhà nó không cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo của Lục Tấn sao? Liền trực tiếp không có chút phòng bị gì mà hôn hắn một cái?
Cũng không biết suy nghĩ của Sở Từ...
Tổng cảm giác Sở Từ còn thực hiện nhiệm vụ chuyên nghiệp hơn cả nó, luận vì sao ký chủ làm gì nó đều không hiểu, nhưng vẫn luôn thành công.
"Sợ cái gì, hắn không đánh lại ta." Sở Từ chớp mắt nghiêm túc mở miệng, vẻ mặt nhuyễn manh vô tội.
Vẻ ngoài trông vô cùng ngoan ngoãn, mềm mại giống như một chú thỏ con vô hại.
Trà Bạch dường như đã vô cùng hiểu được bộ dạng ký chủ nhà mình là cái gì.
Sở Từ đảo mắt xung quanh đánh giá căn phòng, dụng cụ học tập cùng với nhiều đồ dùng khác đều bị chuyển đến đây, sắp xếp gọn gàng trong căn phòng, trên tường còn dán một tờ thời khóa biểu.
Nhìn thời khóa biểu dán trên tường, người đã lâu không còn đi học - Sở Từ lâm vào trầm tư.
...
Tác giả có lời muốn nói: Tấu chương xong.
Lá gan thật lớn.
Bên khóe môi vẫn còn đọng lại tia ấm áp mềm mại, nhàn nhạt mang theo một hương vị vô cùng ngọt.
Đáy mắt Lục Tấn dần tối lại, không nhịn được thở hắt một tiếng, mày hơi dãn ra, bàn tay thon dài tháo kính xuống, đôi mắt lộ ra sự sắc bén. Hắn hơi ấn huyệt Thái Dương, cất kính sang một bên, ma xui quỷ khiến ra sao mà hơi liếm khóe môi.
Lập tức cảm nhận được cái loại hơi thở phảng phất dựa vào rất gần, bộ dáng đơn thuần vô tội kia không ngừng trêu chọc mãnh thú đang ngủ say, đôi mắt ngập nước vừa rồi sát với khuôn mặt hắn, sát gần tới mức hắn còn thấy lông mi của tiểu cô nương cong dài giống như cánh bướm.
Vào chạm vào liền tách ra, thoạt nhìn cô vô cùng bình tĩnh, cả người hắn lại xao động.
Tim vẫn luôn đập mạnh, liên hồi như nhịp trống, giống như kinh khởi từng trận sóng to gió lớn.
Trong lòng hiện lên cảm giác không nói lên lời, Lục Tấn hơi mím môi, đưa tay lên che đi đôi mắt sắc bén.
Vừa nhắm mắt lại, cái loại cảm giác kì lạ ấy không biến mất, ngược lại càng hiện rõ, giống như đang thu hút hắn vậy.
Lục Tấn mở mắt, đáy mắt thâm trầm hiện rõ từng trận sóng gió, cầm lấy tay lái, lái xe đi khỏi.
Lúc trước đã mạc danh dung túng cho Sở Từ, mà hiện tại cô ngày càng tới gần, đối với hắn ảnh hưởng càng lúc càng lớn, cùng với cảm giác hiện tại khác hoàn toàn so với trước kia.
Không nhịn được, hắn lại liếm khóe môi một lần nữa, Lục Tấn hơi nhếch miệng cười, đáy mắt một mảng lạnh lùng, thật là phải cảnh cáo Sở Từ thêm một lần nữa, tốt nhất nên tránh xa hắn một chút.
Bằng không..... Hắn chỉ sợ là không duy trì được bộ dáng lạnh lùng xa cách.
[Giá trị hảo cảm Lục Tấn +10, hiện tại là 24.]
Sở Từ vừa mở cửa thì âm thanh Trà Bạch liền vang lên, đôi mắt to tròn hơi chớp, đóng cửa lại xong mới thở phào một hơi.
Trà Bạch vẫn còn cảm thấy hơi kinh hoảng nhìn thanh hảo cảm của Lục Tấn, cuối cùng không nhịn được than một câu, [Từ Từ, ngươi thật là...... Lợi hại.]
Nó thắc mắc, chẳng lẽ ký chủ nhà nó không cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo của Lục Tấn sao? Liền trực tiếp không có chút phòng bị gì mà hôn hắn một cái?
Cũng không biết suy nghĩ của Sở Từ...
Tổng cảm giác Sở Từ còn thực hiện nhiệm vụ chuyên nghiệp hơn cả nó, luận vì sao ký chủ làm gì nó đều không hiểu, nhưng vẫn luôn thành công.
"Sợ cái gì, hắn không đánh lại ta." Sở Từ chớp mắt nghiêm túc mở miệng, vẻ mặt nhuyễn manh vô tội.
Vẻ ngoài trông vô cùng ngoan ngoãn, mềm mại giống như một chú thỏ con vô hại.
Trà Bạch dường như đã vô cùng hiểu được bộ dạng ký chủ nhà mình là cái gì.
Sở Từ đảo mắt xung quanh đánh giá căn phòng, dụng cụ học tập cùng với nhiều đồ dùng khác đều bị chuyển đến đây, sắp xếp gọn gàng trong căn phòng, trên tường còn dán một tờ thời khóa biểu.
Nhìn thời khóa biểu dán trên tường, người đã lâu không còn đi học - Sở Từ lâm vào trầm tư.
...
Tác giả có lời muốn nói: Tấu chương xong.