Xe bay rất nhanh đã đến thành phố, ngừng ở bãi đậu xe của một trung tâm thương mại lớn, các khách hàng có thể ở chỗ này hưởng thụ hàng loạt các dịch vụ mua sắm, ăn uống,......

Toàn bộ tường bên ngoài của trung tâm thương mại đều được gắn kiếng thủy tinh màu xám bạc, lấy màu trắng và xám làm màu chủ đạo, tạo nên bầu không khí hiện đại cao nhã. Vừa xuống xe, Oakland đã bị kiến trúc hoa lệ to lớn trước mặt làm cho chấn kinh, thế giới này thực sự rất khác so với đời trước của hắn, làm hắn cảm thấy vô cùng mới mẻ thú vị, trách không được tất cả mọi người đều liều mạng tu luyện, để mau thành đại đạo, có lẽ là muốn xé rách thời không, để trở về thế giới hưởng thụ sinh hoạt.

Cục lông nhỏ từ trong ngực Oakland lộ ra đầu nhỏ, mắt to màu lam nhìn không chớp mắt kiến trúc trước mắt, trong mắt tràn ngập vẻ tò mò cùng hưng phấn. Biểu tình lúc này cùng với Oakland quả thực là giống! nhau! như! đúc.

Dragal nhịn cười, nỗ lực duy trì biểu hiện cao quý ưu nhã của mình, cùng Rachel đi ở phía trước, đồ nhà quê Oakland vừa ôm tiểu nãi miêu vừa tò mò nhắm mắt theo đuôi đi theo sau bọn họ.

Dragal cũng khá quen thuộc với trung tâm thương mại trong thành phố, những lúc trường học cho nghỉ, hắn cũng thường đế đây đi dạo, để ăn thử những món ngon ở bên ngoài.

"Nhà ăn ở tầng hai, chúng ta đi lên đi" Dragal lập tức đi về hướng thang máy. Tầng một của trung tâm thương mại là khu mua sắm, bán đều là quần áo cùng giày, và các đồ dùng sinh hoạt linh tinh, lúc Oakland bước vào thang máy, liền nghĩ lát nữa sẽ xuống dưới dạo một vòng.

Rất nhanh đã tới tầng hai, Dragal chọn một nhà ăn tương đối ít người để đi vào, nguyên nhân nhà ăn này ít người không phải bởi vì không được hoan nghênh, mà là vì giá cả của nơi này quá cao.

Đương nhiên, điểm này thì đồ nhà quê Oakland cũng sẽ không biết đâu.

Vừa vào cửa, liền có người máy phục vụ tiến lên tiếp đãi,dẫn bọn họ tới chỗ ngồi. sau đó đem ba cái thực đơn điện tử đặt ở trước mặt họ, để bọn họ tùy ý chọn lựa.

"Nhìn xem muốn ăn cái gì, rồi ngươi chọn đi." Dragal nói với Oakland.

Trên thực đơn điện tử ngoại trừ có tên đồ ăn ở bên ngoài, còn có hình ảnh vô cùng hấp dẫn, để tiện cho khách hàng tiến hành lựa chọn. Oakland liền lấy tiểu nãi miêu ở trong lòng ra đặt lên mặt bàn, sau đó đem thực đơn điện tử đưa tới trước mặt tiểu nãi miêu.

"Tiểu gia hỏa, ngươi muốn ăn cái gì? Vị ca ca đẹp trai này sẽ mời khách nha." Oakland dùng ngón tay chọc chọc tiểu thí thí mềm mại của tiểu miêu nói.

"Ngao ô!" Tiểu nãi miêu liền nâng vuốt lên lập tức vỗ vào thực đơn điện tử, chọn món cá hồng thủy tinh, trong hình là những miếng thịt cá màu trắng được xếp lên nhau, phía trên còn rưới nước sốt màu đỏ, vô cùng đẹp mắt.

"Được, vậy chọn một món này đi." Không hổ là mèo, quả nhiên là thích ăn cá.

"Ngao ô!" Tiểu nãi miêu lại nâng vuốt lên, vỗ vào một món đồ ăn khác, lúc này là món chân trùng nướng.

Nhìn chân đại trùng màu đỏ nhạt trong hình, Oakland không khỏi có chút kinh ngạc, đây chẳng phải là chân Trùng Tộc tinh tế sao? Trùng tộc không phải có độc sao? Loại đồ vật này thật sự có thể ăn sao?

Oakland vì quá mức kinh ngạc không tự chủ được liền đem nghi vấn của mình nói ra, Dragal cười rồi giải đáp cho hắn nói, "Đương nhiên có thể ăn, chân trùng nướng này chính là chiêu bài của cửa hàng này đó, tiểu ấu tể ngươi nhặt được rất biết cách chọn món nha, xem ra nhà hắn điều kiện cũng không kém."

Không phải Trùng Tộc nào cũng có thể đem làm thức ăn, đa phần trong cơ thể Trùng Tộc đều chứa đựng một loại độc tố, nếu muốn ăn thì chỉ có thể ăn Trùng Vương.

Trùng Vương là người chỉ huy trong mỗi một lần xâm lấn của Trùng Tộc, có thể dùng năng lực để dò xét cùng thao túng các Trùng Tộc khác. Hình thể to lớn xấu xí, thoạt nhìn vô cùng hung ác, nhưng trên thực tế lại là sinh vật duy nhất không có tính công kích, ấu trùng đều là do nó phụ trách chăm sóc, sau khi ấu trùng trưởng thành, có thể thay thể Trùng Hậu chỉ huy chúng nó tiến hành chiến đấu.

Trùng Tộc vẫn luôn không ngừng tiến hóa, vì để biết người biết ta, sau mỗi một lần kết thúc trận chiến, đều sẽ có người trong quân bộ chuyên môn thu thập thi thể chủng loại khác nhau của Trùng Tộc, tiến hành giải phẫu cùng thực nghiệm, để tìm ra biện pháp đối phó với chúng.

Kết quả lại phát hiện ra trong cơ thể Trùng Vương không chỉ không có độc tố, ngược lại còn có không ít thành phần dinh dưỡng, đại khái là vì phải phân bố ra dịch nhầy để nuôi ấu trùng trưởng thành. Thịt chúng nó rất tươi ngon, vị độc lạ, từ đó về sau, Trùng Vương liền trở thành một món sơn hào hải vị trên bàn cơm của nhân loại.

Trong một ngàn con Trùng Tộc chỉ có thể xuất hiện một con Trùng Vương, mà một con Trùng Vương lại dài hơn 10 mét, bắt được một con Trùng Vương, cũng đủ để toàn bộ thành viên trong một hạm đội nhỏ ăn no nê.

Có không ít thợ săn tự do trong tinh tế, coi việc săn Trùng Vương thành một ngành nghề để mưu sinh. Mà nhà ăn này có thể mua được chân Trùng Vương để làm món ăn chiêu bài, cũng có thể thấy được nội tình bên trong.

Tiễu nãi miêu sau khi chọn được món ăn thứ hai, vẫn bám riết không tha muốn chọn món thứ ba, Oakland nhìn thoáng qua tiểu thân thể chỉ lớn bằng bàn tay của nó, cảm thấy nó hẳn là không ăn nổi nhiều đồ như vậy, vì thế liền đè lại vuốt nhỏ đang ngo ngoe rục rịch của nó.

"Ta cùng tiểu gia hỏa gọi hai cái này là đủ rồi, các ngươi chọn đi." Cái này gọi là khách nghe theo chủ, bọn họ gọi hai món đồ ăn này cũng không sai biệt lắm, phần còn lại vẫn là giao cho chủ nhân mời khách đến quyết định.

Dragal cười cười, rất nhanh liền chọn hai món, cũng chọn cho mỗi người một ly nước uống, còn cố ý gọi một chén sữa tươi ấm cho cục lông nhỏ.

Cửa hàng này làm đồ ăn với tốc độ vô cùng nhanh, bọn họ vừa mới chọn xong, bên kia cũng đã bắt đầu đưa đồ ăn lên.

Lúc món cá hồng thủy tinh được đưa lên, tiểu nãi miêu liền kích động lên, hận không thể bổ nhào vào mâm ăn uống thỏa thích.

Oakland không thể không chặn hắn lại, thời điểm hắn không ngừng kháng nghị ngao ô ngao ô, Oakland liền gắp mấy miếng thịt cá vào một cái mâm nhỏ, đặt ở trước mặt hắn, hắn lúc này mới ngừng lại.

Đầu lưỡi nhỏ của tiểu nãi miêu cuốn một cái, liền nuốt vào một miếng thịt cá, làm Oakland kinh hồn tang đảm, sợ hắn bị mắc xương cá.

"Oakland, ngươi cũng nếm thử đi, cá hồng thủy tinh của nơi này là tuyệt nhất." Dragal thấy sự chú ý của bạn tốt vẫn luôn đặt trên người cục lông nhỏ, không khỏi bật cười, liền chủ động gắp cho hắn hai miếng thịt cá.

"Cảm ơn." Oakland gắp thịt cá, bỏ vào trong miệng, thịt cá vừa vào miệng liền tan, tư vị tinh khiết và thơm nồng vô cùng tươi ngon, làm hắn cảm thấy rất kinh ngạc.

Món tiếp theo là chân trùng nướng, vỏ trùng màu đỏ nhạt đã bị lột ra một nửa, lộ ra thịt trùng màu trắng cùng hương vị độc đáo.

"Ngao ô ngao ô!" Tiểu nãi miêu khịt khịt mũi hai cái, lại dùng vuốt nhỏ vỗ vỗ cái mâm trống trơn, ý bảo Oakland gắp cho hắn đồ ăn.

"Ngươi vật nhỏ này, thật đúng là không khách khí a." Oakland buồn cười chọt cái đầu nhỏ của hắn, sau đó gắp đồ ăn cho hai người bạn tốt trước, rồi mới gắp cho tiểu gia hỏa một khối thịt trùng to.

Tiểu nãi miêu lập tức vùi đầu vào mâm, ăn đến không ngẩng đầu lên được.

Oakland lúc này mới gắp cho chính mình một miếng thịt trùng, thịt nhìn rất tươi mới, trong đó còn chứa linh khí nồng đậm, nếu không phải sớm biết đây là thịt Trùng tộc, chỉ sợ hắn còn tưởng đây thịt linh thú cực phẩm nha.

Hai món tiếp theo hương vị cũng khiến người ta hết sức kinh diễm, tài liệu cùng nguyên liệu nấu ăn đều kiếm được từ nguyên thủy tinh. Thời điểm mọi người đều đã ăn uống nó say, tất cả các mâm trên bàn đều trống trơn, không để dư lại một món nào.

Bụng của tiểu nãi miêu đã căng tròn lên, liền nằm ngửa ở trên bàn, để lộ ra bụng nhỏ trắng trắng mềm mại, bộ dáng ngây thơ chất phác, Dragal nhịn không được liền duỗi tay sờ sờ bộ lông mềm mại bóng loáng của hắn.

Tiểu gia hỏa híp mắt nhìn Dragal, đại khái cũng biết hắn chính là người đã mời mình ăn bữa tiệc lớn, vì thế liền không dùng móng vuốt tiếp đón hắn, hào phóng cho hắn sờ lông mình.

Nhưng vào lúc này, trong nhà ăn đột nhiên vang lên một tiếng cảnh báo, từ cửa nhà ăn truyền đến một trận bước chân dồn dập. Oakland còn chưa kịp phản ứng, liền nhìn thấy một bóng người từ trong tay hắn nắm lấy phía sau cổ của cục lông nhỏ, đem vật nhỏ đáng thương kia xách lên.

"Ngao ngao ngao....ô....." Cục lông nhỏ lúc đầu còn liều mạng giãy giụa, nhưng sau khi nhìn thấy người đang xách mình lên, tức khắc liền xìu xuống, dùng một đôi mắt ngập nước màu lam đáng thương vô cùng nhìn đối phương, muốn động cũng không dám động.

Oakland thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên, ban ngày ban mặt dám công khai đoạt miêu, định đánh nhau một trận với người đoạt ấu tể, kết quả sau khi nhìn thấy đối phương, liền ngây ngẩn cả người.

"Joy, ngươi đúng là rất bản lĩnh a." Hall nghiến răng nghiến lợi nói.

"Ngao ô...."

"Thiếu gia đáng thương."

"Ngao ô ngao ô ngao ô......"

"Đi!" Hall xách theo tiểu gia hỏa trực tiếp tiến vào phòng WC của nhà ăn, để lại mấy người với vẻ mặt khó hiểu.

"Hắc hắc hắc, xin lỗi các vị a, đó là đệ đệ của lão đại chúng ta, lén chạy ra khỏi nhà làm lão đại lo lắng."

Chris dù tới muộn vẫn phải khoan thai đi đến giải thích tình huống cho nhân viên trong nhà ăn trước, sau đó lại xoa đầu chạy đến trước mặt bọn Oakland để giải thích một lần nữa.

Hai người bọn họ vì để tìm được Joy đã hao tổn rất nhiều tâm cơ, từ cảng không cấp tốc trở lại trường học, kết quả bóng người trước cổng trường đã không còn nữa.

Hall liền phóng tới phòng giáo vụ giải thích chút tình huống, kiểm tra máy theo dõi ở cổng trường, mới phát hiện máy theo dõi ở cổng trường góc độ có vấn đề, chỉ có thể nhìn được bóng dáng của người đó. Chỉ thấy 'hắn' từ trong bụi cỏ nhặt ra một con mèo màu trắng, cùng đối phương chơi đùa vô cùng vui vẻ, cuối cùng mang theo tiểu miêu kia leo lên một chiếc xe bay.

Hall liếc mắt một cái liền nhận ra 'tiểu miêu' màu trắng kia chính là Joy, vội vội vàng vàng định lao đi tìm.

May mắn Williams tướng quân đã liên hệ với quân bộ, tam thời mở ra quyền hạn tối cao cho Chris, có thể cho hắn kiểm tra máy theo dõi giao thông, bọn họ một đường đi theo chiếc xe bay kia, tới trung tâm thương mại, phí sức chín trâu hai hổ, cuối cùng mới thuận lợi tìm được Joy.

Không nghĩ tới thế nhưng lại là người quen, nếu sớm biết Oakland chính là người nhặt được Joy, bọn họ sẽ không cần phải nóng nảy như vậy.......

"Nga, nguyên lại là đệ đệ của Hall học trưởng a..." Dragal tức khắc thở phào một hơi.

Ai, từ từ, vậy không lẽ là, hình thú của Hall học trưởng cũng là một con mèo? Cái này không đúng a, Hall học trưởng lợi hại như vậy, Williams tướng quân còn được phong làm chiến thần của Liên Bang, không giống như là mèo a........

HẾT CHƯƠNG 46