- Trang chủ
- Top truyện
- Thể loại
- Truyện đã lưu
- Thêm truyện
Hiện tại Admin đang bán một số mẫu nước hoa để có thêm kinh phí phát triển Website, hy vọng được các bạn ủng hộ mua hàng TẠI ĐÂY. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Xin cảm ơn rất nhiều!
Translator: Arius.
************************
‘Long Nhân tộc?’.
Shannen từ Học Viện hỏi với khuôn mặt ngạc nhiên sau khi nghe báo cáo của Ark.
‘Vâng, nó trông như loài bò sát ấy’.
‘Ta không bao giờ nghĩ rằng Long Nhân lại đi dính líu với Heartsoul Bead. Tuy nhiên, nếu hắn có thể sử dụng Mô Phỏng, hắn có thể đánh cắp Heartsoul Bead.
‘Thể loại Long Nhân này là gì?’.
‘Họ là…Không, không phải. Vẫn còn quá sớm để đi đến kết luận này khi chúng ta còn không chắc. Ta xin lỗi nhưng hiện thời cậu có thể giữ bí mật về sự liên can của tộc Long Nhân không?’.
‘Đó không phải là nhiệm vụ khó nhưng…’.
Thật ra, Ark chẳng có tí hứng thú nào với con tắc kè đó.
‘Vấn đề ở đây là Heartsoul Bead’.
Shannen bắt đầu nói với biểu hiện thật nghiêm.
‘Ta không bao giờ chắc chắn được rằng những kẻ đã trộm Heartsoul Bead biết về nó. Nhưng dựa trên câu chuyện của cậu, chúng có lẽ có mưu đồ gì đó khi đánh cắp vật này. Ta e rằng vấn đề này nghiêm trọng hơn những gì ta nghĩ’.
‘Có rất nhiều cách có thể bị lạm dụng’.
Shannen giương lòng bàn tay vướng ít mồ hôi, nắm lấy tay Ark.
‘Làm ơn. Cậu là người duy nhất ta có thể dựa vào. Thương Gia Hội và Hội Chiến Binh Hội đã bắt đầu nghi ngờ. Chúng ta không còn cách nào khác phải đuổi theo người đàn ông màu đỏ kia bởi vì nếu bị phát hiện, địa vị của Học Viện Ma Pháp sẽ bị tổn hại nghiêm trọng. Ngoài ra, lớp bảo vệ xung quanh cổ vật đã bị tổn hại nên tình hình vẫn còn chưa xác định được’.
‘Tôi hiểu những điều ông đang nói’.
Ark gật đầu đáp lời.
‘Tôi không bao giờ nghĩ về việc từ bỏ nhiệm vụ một khi đã chấp nhận. May mắn là người thợ vẽ bản đồ ấy đã cho tôi gợi ý về Người Đàn Ông màu đỏ nên trước khi mọi chuyện trở nên quá muốn, tôi chắc chắn sẽ tìm ra được Heartsoul Bead’.
Lí do mà Ark làm thế tất nhiên cũng chỉ vì phần thưởng.
Từ phản ứng của Shannen, cậu có thể đánh hơi được mùi tiền đến từ nhiệm vụ này.
Nó có thể trở thành một thảm họa lớn nếu kéo dài? Nhưng nếu cậu có thể giải quyết một vấn đề tầm cỡ như thế một cách êm thắm thì lợi nhuận sẽ vô cùng to lớn.
Nhưng có phải là thế là hết đâu? Kể từ khi bắt đầu nhiệm vụ, cậu đã nhận được một lương điểm kinh nghiệp khổng lồ vì ở trong tổ đội. Lá Nurunma là phần thưởng hiện vật duy nhất của cậu.
Đúng thế, đây chính một nhiệm vụ có thể đẻ ra các quả trứng vàng.
Và ngay cả Shannen cũng không nhận ra lí do chấp nhận của Ark.
‘Sau vụ Jackson, sao ta có thể không có lòng tin vào cậu được?’.
Nhiệm vụ đã được cập nhật. Tìm Heartsoul Bead I à Tìm Heartsoul Bead II Bạn đã tìm ra những gợi ý nhiều hơn về Heartsoul Bead trong phế tích nơi bọn trộm đã trốn. Người đàn ông màu đỏ bí ẩn kia có liên kết với lũ cướp dường như đã lấy Heartsoul Bead đi đến Cairo. Chìa khóa của mọi sự kiện đều có liên quan tới người đàn ông màu đỏ. Sau khi thu thập nhiều thông tin về hắn ta, hãy mang Heartsoul Bead trở về. Độ khó: C.
‘Dù gì đi nữa thì mình cũng qua được điểm đầu tiên. Đây có phải là kết thúc của chuyến săn tiền thưởng này không?’
Thực ra những chuyến ấy đã rất có lời, tiếc là cậu không còn được săn nữa.
Tuy nhiên, cậu phải từ bỏ để được nhận phần thưởng cao hơn.
Ark rời Học Viện Ma Thuật và lo cho xong xuôi một số việc ở Giran. Nơi đầu tiên cậu ghé thăm đó là đội binh trấn thủ của Giran.
Trong kì tiêu diệt 18 băng cướp, cậu đã không có thời gian dừng lại đây để nhận tiền thưởng.
‘Điều gì mang cậu đến đây?’.
‘Tôi đến để nhận tiền thưởng’.
‘Cậu có những bằng chứng cần thiết không?’.
‘Vâng, tất nhiên là có rồi’.
‘Tuk tik tiuk’.
Ark liên tục trúc ra cả đống hiện vật đang trữ trong túi và chồng lên bàn.
Sau 3 – 4 cái, những Npc bắt đầu nhìn chằm chằm vào cậu, và đến cái thứ 10, miệng họ há to. Sau khi trút hết 18 cái, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
‘Đây là..đây là tất cả sao?’.
‘Ừ. Đây là tất cả các hiện vật. Xin hãy xác nhận’.
Ark mỉm cười và những Npc kia cũng cười theo và nói.
‘Tuyệt vời thật. Tôi chỉ mới có đặt thưởng truy nã tầm chưa được một tháng…nhưng tất cả những bọn cướp kia đã bị tiêu diệt chỉ với một tháng duy nhất thôi sao?’.
‘Tại sao không thể?’.
‘À..không? Thực sự là, điều đó mà cũng khả thi nữa à?’.
Sau khi kiểm tra những bằng chứng, ông Npc giao cho cậu một túi tiền dày.
Số tiền trong túi lên tới 254 Gold.
Cậu đã liên tục đi săn các nhóm cướp mà không hề ghé làng trong vòng 9 ngày ròng.
Tất nhiên, cậu phải đầu tư thời gian năm ngày để cải thiện kĩ năng trước chuyến đi săn thật sự nên thành ra lượng thời gian tổng cộng lên tới hai tuần. Tuy nhiên, ngoại trừ nguồn tiền thu được nhờ việc bán các rác phẩm, 254 Gold tiền thưởng từ việc săn tội phạm là một khoảng thu nhập lớn.
Ngoài ra, thứ hạng thợ săn của cậu đang lên tới hạng C.
Tuy nhiên, có một giới hạn cho những vụ săn tôi phạm một mình thế nào.
Ark có thể bắt rất nhiều băng cướp bởi vì những người chơi khác không có hứng thú với chúng. Không mấy ngạc nhiên, hiện tượng này chỉ hạn chế tại một số khu vực.
Khi một băng cướp bị tuyệt diệt và sau một thời gian, một nhóm khác sẽ xuất hiện, tuy nhiên, thời gian để hồi lại một băng cướp Npc bị tiêu diệt, khác so với những quái vật thông thường.
Đây là một phương thức cần làm để cân bằng trò chơi.
Trường hợp mười tám băng cướp mà Ark săn kia, là do chúng tụ tập xung quanh thành phố thương mại, và những những người chơi thì thường tránh săn những băng cướp.
Qủa thực, khi Ark đi đến bảng thông cáo thì chỉ có ba băng cướp mới được hồi lại. Hai trong số đó là nhóm cướp mà Ark đã hủy bởi vì cậu không có hiện vật để chứng thực.
Sau khi cậu thu thập hết các phần thưởng từ việc săn tội phạm, cậu quay trở về quảng trường của Giran. Sid cũng đến để sắp xếp, phân loại và bán các rác phẩm của cậu. Sau khi tính toán, Ark đã thu về cho quỹ sách của mình thêm 1000 đồng tiền vàng nữa.
Vàng có thể quy đổi thành tiền trong trường hợp khẩn cấp. Bây giờ cậu sẽ không phải lo lắng về chuyện tiền nong thêm nữa.
Sau khi đếm xong, cậu hỏi Sid trong vẻ thèm thuồng.
‘Giờ trong khoảng thời gian này, tớ sẽ thôi không săn tiền thưởng nữa. Sid, cậu tính làm gì?’.
‘Ark-nim định đến Cairo?’.
‘Ừ’.
‘Thế thì tớ sẽ đi theo cùng luôn’.
Sid nói, đôi mắt rực sáng.
Vậy là, thậm chí sau khi bắt cậu ta làm việc nhiều đến thế, Sid vẫn chưa nhận ra bản chất thực sự của Ark?
Tuy nhiên, Sid có những lí do riêng.
‘Với mình? Nhưng đó là nơi nguy hiểm cho các Thương Nhân’.
‘Tớ không có gì để mất cả?’.
Sid nói, đôi môi nở nụ cười thật chân tình.
‘Và dù gì đi chăng nữa thì tớ cũng phải đi’.
‘Để làm gì?’.
‘Ohuhuhu, một vận may. Thực tế là cách đây ít lâu, mình đã dừng chân bên một cửa hàng để bán đồ và nhận được nhiệm vụ từ những Thương Gia chuyên nghiệp. Những người thương gia đó muốn tìm hiểu những hàng hóa mà chỉ được bán tại Cairo. Sau khi phân phối những vật phẩm đặc biệt ấy đến những người Thương Nhân đã yêu cầu, mình sẽ nhận được 150 Gold để trả bớt nợ. Và dường như nó là nhiệm vụ chỉ được giao cho những Thương Gia có địa điểm tọa độ của Cairo trên bản đồ của họ.
‘Nhưng cậu phải là một Chaotic User mới có thể mua và bán đồ tại Cairo?’.
Để đi vào đó, có khi sẽ tốn hơn 150 đồng vàng.
Sau đó, Sid cười và đưa một tờ giấy lên.
‘Đây là bản thảo được phân cho Thương Gia. Nhưng nó không thể được sử dụng ở bên ngoài các cửa hàng của thành phố Cairo được’.
Ý Sid dự định rằng cậu chỉ việc mang những thứ đồ này nọ thôi.
‘Những vật phẩm thường được bán ở Cairo khó tìm thấy trong những ngôi làng bình thường. Điều này đáng giá hơn một đồng vàng nhỏ rất nhiều. Cho đến bây giờ, tất cả những số tiền tớ kiếm được đều chi vào để trả nợ, nhưng không phải lần này. Nhưng nếu tớ mua đúng vật phẩm, tớ có thể bán lại chúng với giá cao hơn’.
‘À, nếu mà cậu thấy ổn về chuyện đó thì…’.
‘Ừ..xin hãy cho mình đi cùng với’.
Sid nói trong khi vừa nhảy cẫng lên và chạy chạy xung quanh.
Thành thực mà nói thì Ark cũng muốn Sid đi cùng.
Nhờ Sid mà cậu mới có thể đi 20 giờ mỗi ngày. Mặt khác, cậu ấy cũng có tính cách thân thiện và luôn luôn kí hợp đồng để đưa Ark tiền với bất cứ thứ gì mà cậu bán. Tuy nhiên, lí do Ark thích Sid nhất là.
‘Vì là một Thương Gia và là một Hobbit, Sid có tới 6 túi đựng đồ. Với cái túi cậu nhận thêm được từ Hason nữa, tổng cộng số lượng túi trữ của cậu lên tới bảy cái.
‘Cairo là một thành phố vô pháp. Mình luôn phải có những kĩ năng dụng độc trong trạng thái sẳn sàng sử dụng ngay bất cứ lúc nào. Vậy nên, có Sid đi cùng cũng giúp đỡ rất nhiều’.
Được rồi. Nếu là Sid thì mình luôn chào đón cậu’.
‘Vậy thì đi nhanh thôi’.
Sid vung tay múa chân khi cậu tà tà đi.
Và thế là, Ark tiếp tục chuyến hành trình với cậu Thương Nhân người Hobbit đến thành phố Cairo.
************
‘Đây là tiền khoản tiền đã gửi’.
Hyun Woo nhìn vào tài khoản ngân hàng của cậu với đôi mắt đầy xúc động.
Kết thúc Event Quest, cậu đã đặt Fire Slayer lên sàn đấu giá và khoản tiền đặt cược cao nhất vừa mới được gửi đến cậu’.
Thực tế là, sàn đấu giá đã kết thúc từ lâu. Tuy nhiên, người gửi tiền lại gặp một lỗi máy tính không thể tránh khỏi, khiến cậu rất lo lắng cho đến khi xác thực rằng tiền đã được chuyển thành công.
Phần tiền gửi có giá trị lên tới 11.160.000 Won!
Khoản tiền đấu giá cao nhất là 12 triệu Won nhưng vì 7% phí đấu giá phải chi trả. Có nghĩa là, cậu đã mất đi 840.000 Won nhưng điều đó cũng đáng.
Giao dịch 1 – 1 với những người chơi khác, rất có thể là nơi thông dụng cho những trò lừa đảo. Hyun Woo cũng là nạn nhân của cái trò đó từ vài năm trước, khi cố gắng mua một món vật phẩm trị giá 100.000 Won từ một cặp đôi nọ.
Và một món đồ trị giá 12 triệu Won như Fire Slayer đây, nếu cậu bị gạt, chắc chắn Hyun Woo sẽ tức trào máu mà chết.
‘Ừ thì, mình chỉ cần nghĩ đó là thuế phải trả khi sử dụng sàn đấu giá và thu được một món tiền lớn. Dù gì thì mình cũng có được tới 11.160.000 Won mà. Và tính luôn cả cái Dark Robe kiếm được ngày hôm qua, bán được với giá 900.000 Won, nên ngày mai mình sẽ nhận được 870.000 Won.
Khi tổng cộng cùng với số tiền câu đang có trong tài khoản, Hyun Woo giờ đây sở hữu khoản tiền tầm 14 triệu Won.
Mặc dầu vật giá có tăng hàng ngày đi chẳng nữa, cậu sẽ vẫn có thể sống đủ và trả viện phí trong vòng hai đến ba tháng mà không lo mấy về vấn đề tiền nong.
Hyun Woo nở ra nụ cười thật ấm khi hoàn tất thủ tục ngân hàng.
‘À..hình như hôm nay mình phải đi đến bệnh viện cùng với chú Gwon Hwa Rang thì phải?’.
Hyun Woo nhớ về cú điện thoại cậu nhận được sáng nay.
‘Nói về chú Gwon Hwa Rang, cũng phải lâu rồi kể từ khi mình đến thăm nhà chú ấy lần cuối nhỉ? ‘ Ồ phải rồi, chẳng phải hôm nay là ngày chú sẽ đi thăm những người cựu tù mình phụ trách hay sao? Tính ra hôm nay là ngày mà mình sẽ gặp họ lần đầu’.
Gwon Hwa Rang đã mua hẳn một căn nhà cho những thành viên cải tạo ấy sống cùng nhau cách đây tầm một năm trước.
Hyun Woo mua một ít thức ăn trong khi cười thật tươi. Ba con gà và một bữa tiệc rượu.
Tổng tiền là 55,500 Won. Trả 2000 Won cho món cơm cuộn rong biển tới ba lần một ngày là thực sự là một số tiền hoang phí với Hyun Woo.
Tuy nhiên, ngoại lệ này là dành cho Gwo Hwa Rang và có lẽ là cho các nhóm cựu tù nữa. Nhưng cũng vì số lượng người đông, nên Hyun Woo không thể chi ít hơn được.
Nơi của Gwon Hwa Rang cách tầm 30 phút đi xe buýt.
‘Ai đây?’.
Một giọng nói vang lên khi cậu bấm chuông.
Và một người đàn ông xuất hiện.
Hyun Woo từng là một tội phạm vị thành niên nên cậu có một tâm trí và cơ thể khá gan góc. Tuy nhiên, cậu ngừng thở khi thấy người đàn ông xuất hiện trước mặt mình.
Một người to như con gấu, hình xăm kéo dài từ hông cho đến cổ. Dường như cậu đang thấy mình đứng trước một con quái vật cấp Boss với cái dòng tin nhắn cảnh báo liên tục xuất hiện trong đầu mình.
Gã đàn ông dò quét thân người cậu từ trên xuống dưới rồi nói.
‘Cái gì? Mày có gà hả?’.
‘À…a…em tới đây để gặp chú Gwon Hwa Rang’.
‘Nag? Mày biết Gwon?’.
‘Dạ, em là Hyun Woo. Hôm nay em có hẹn gặp chú’.
‘Ồ…ồ..’.
Gã đàn ông gãi đầu rồi mở to mắt ra trong kinh ngạc.
‘Ô…là chú em..Em là Ark’.
‘Dạ, đúng rồi ạ’.
‘Ah!! Sao chú mày lại chần chừ thế? Là anh đây, số 1405. Nhớ không?’.
‘Số 1405? Vậy ra anh là ông chú đó’.
‘Ừ, ừ. Anh nhận được rất nhiều sự giúp đỡ trong hôm ấy. Well, chú mày thật sự giống hệt như nhân vật trong game. Anh xin lỗi, anh không có con mắt tinh tường cho lắm. Đi vào nhà đi’.
Số 1405 nói đoạn, cầm tay và kéo cậu vào nhà mà chẳng để cậu tự đi.
Không lâu sau đó, Hyun Woo cảm thấy như mình vừa bị ném vào một thảo cầm viên như một món đồ chơi.
Ấn tượng đầu tiên về những ông này đó là, thân thể mấy ổng cứng hơn cả đá. Thẳng thừng mà nói, Hyun Woo nhận thấy những toán cướp chỉ rất đáng yêu nếu so sánh với những người này. Mười người đàn ông có thể chất hầu như giống nhau bao vây xung quanh cậu. Trong tình huống ấy, cậu chỉ còn biết ngồi xuống và chảy mồ hôi lạnh trên lưng.
‘Lão Gwon Hwa Rang nói rằng sẽ có thằng nhóc, nhóc…Nhìn xung quanh đi, thằng nhóc này từ đâu ra?’.
‘Gwon Hwa Rang phải đi một lát vì có chuyện đột xuất. Lão ta muốn chú mày đợi một tí. Như thế đó. Và khi lão đi đâu, lão chả bao giờ mang cái điện thoại đi theo cùng cả’.
Người đàn ông với cái sẹo hình con dao khủng khiếp nói, trong khi cười. Hyun Woo dường như xém thốt lên ‘Em xin lỗi, em sẽ đi mua một cái điện thoại ngay’.
Anh là số 1401. Kang Yoo Jin. Chú mày đã mua cho bọn anh thức ăn hả?’.
Kang Yoo-Jin nhìn chằm chằm vào set gà trong tay Hyun Woo.
‘Dạ’.
Và sau khi cậu vừa mới trả lời thế thôi, con gà đã hóa thành xương.
Nó thậm chí chưa mất tới 11 phút đồng hồ. Thật đáng sợ.
‘Bọn họ có định ăn mình luôn không? Mình sẽ chết chỉ vì lí do đó ư?’.
Hyun Woo đảo mắt, trông lo lắng. Cái cánh gà cuối cùng đã được số 1405, tên là Ma Chorung xử lý xong, đột nhiên cất tiếng.
‘Nhân tiện, chú mày đi đâu với Roco chưa?’.
‘Dạ? Chúng em chỉ đi uống cà phê thôi ạ’.
Cả nhóm cười phá lên với câu trả lời của Hyun Woo.
‘Chú mày là một thằng ngố’.
‘Anh nói rằng mày thích nhỏ đó’.
‘Ohuhuhuhu. Tất nhiên, vậy ông đã hôn con nhóc ấy chưa?’.
‘Aak. Đừng nói thế. Ta chỉ là bạn thôi và đó là một người đàn ông…uuk’.
‘Này, này, Ông không biết rằng đó là một tội ác?’.
Cuộc đối thoại nổ ra và những ông chú ấy bắt đầu tán gẫu nhau. Hyun-woo chỉ biết lắng nghe và lắc đầu.
"Chẳng có gì giữa em và Hye Sun. Cô ấy chỉ là cô em gái thân thiết với em mà thôi".
"Cái Gì?"
Tiếng nói của những ông chú dừng lại đột ngột. Họ ngờ nghệch nhìn nhau và thì thầm.
Bên cạnh cậu, Kang Yoo-jin thở dài và lắc đầu.
"Chúng ta hãy dừng lại đi. Tôi cảm thấy xấu hổ vì mấy người. Dù sao....Roco cũng thực sự nghiêm túc. Nó giống như thể đi so giữa cây và đá ấy.... "
"Ả? à, ông muốn nói tôi chứ gì? "
"Không, tôi không có ý om xòm gì hết. Dù sao thì Hyun-woo, không, gọi chú mày là Ark thì dễ hơn. Được không? Nếu có thể thì hãy thư giãn và ngồi cho thoải mái hơn một chút. Đây chẳng phải là sự trừng phạt gì cả. Tại sao chú mày trông lúng túng như vậy chứ? "
Hyun-woo nhận ra rằng cậu đang ngồi quỳ trên đầu gối. Cậu ho khan và bắt đầu ngồi chéo chân, Yoo-jin thấy thế mỉm cười và nói.
"Đừng quá lo lắng. Vẻ ngoài của bọn anh có thể trông giống như những con thú, nhưng không phải là bọn xấu "
Ma Chorung gián đoạn với một từ.
"Nói cho thẳng ra, bọn ta là những kẻ xấu."
"Ta không cãi đâu. "Um, đó là điều quá rõ ràng.
"Vậy thì nghe cho kĩ đây. Bọn anh không thực sự ghét những người như chú mày"
"Dạ? những người như em? "
"Ừ, vậy thì mày thấy đấy........"
Ma Chorung định mở miệng nói nhưng Kang Yoo-jin đã cản được.
"Ý định cũng giống như điều bọn anh đã nói. Thay vào đó, nó tốt hơn nhiều. Trong trò chơi, mục tiêu của bọn anh đều như nhau cả. New World phức tạp hơn anh nghĩ nên nếu anh gặp được một người thông hiểu về New World hơn, anh sẽ hỏi cho ra lẽ.
"Vâng, chuyện đó với em cũng ổn thôi ạ."
Đây là một chủ đề cậu biết nên Hyun-woo gật đầu đồng ý.
Thành thực mà nói, phản ứng của Hyun-woo với từ ‘cựu tội phạm’ khác hầu hết với mọi người khác.
Dù có là ‘cựu tội phạm’, người đó đã từng là tội phạm. Đó là một lối tư duy ích kỷ, tàn bạo và lạnh lùng nhưng đồng thời cũng tự nhiên, với những người bình thường.
Và bởi vì, bị vây quanh những người đặc biệt như thế này, Hyun-Woo…nhìn nhận họ với một cảm giác hoàn toàn khác.
Song, thứ cảm giác ấy, những suy nghĩ ban đầu của cậu về họ nhanh chóng vụt bay.
Cụ thể là, khi lần đầu được giới thiệu với người đàn ông số 1401. Kang Yoo-Jin có vẻ như là một người cộc cằn khó tính vì vết sẹo dài, nhưng thật ra ông chu đáo hơn những người bình thường rất nhiều.
Nếu có điều gì ông không đồng ý? Cậu có thể nghe trọng lượng trong lời nói và hành vi của ông. Những người khác cũng thế. Mặc dù vẻ ngoài họ có hơi ‘hổ báo’ nhưng khi nói về trò chơi yêu thích của họ, đôi mắt ai nấy đều sáng lên như những đứa trẻ’.
Hyun Woo cảm thấy ngạc nhiên bởi sự khác biệt giữa ngoại hình và lối cư xử của họ.
Và cậu quyết định sử dụng khoảnh khắc này để nói về những điều mình ưa thích trong game với những người có cùng sở thích giống như cậu. Sau khi tâm trí nhẹ đi, cuộc đối thoại ngày càng trở nên nhẹ nhàng hơn, vui vẻ hơn. Sự khác biệt giữa một Hyun-Woo chơi game để tồn tại và một họ, chơi game để tận hưởng quả thật là điều thú vị để nghe.
‘Một cơ quan tự chủ?’.
Cậu lắng nghe những tin tức mới về Jackson.
‘Ừ..đó là nhờ Gwon. Điều kiện là ông phải đi đến thủ đô và nhận được một lượng điểm thành tựu trong đấu trường trước mặt các quý tộc. Chà, nhưng bọn anh cũng thích thế. Bởi vì đánh nhau với quái vật đã ngày càng trở nên buồn chán.
Hyun-Woo cũng sẽ đi đến đấu trường vào một ngày không xa. Nhưng cậu không bao giờ nghĩ rằng chú Gwon-Hwa-Rang sẽ là người đầu tiên đến đó trước.
Có vẻ như những lời của cậu đến tai vị Lãnh Chúa Trẻ kia cũng đã có hiệu lực. Trong New World, sự tác động từ bên thứ ba dẫn đến kết quả bị thay đổi giữa hai bên kia hoàn toàn có khả năng xảy ra. Những thường thức và mối quan tâm thông thường dẫn đến một cuộc đối thoại sống động hơn hay thậm chí, là một kết quả khác.
Và Hyun-Woo cũng ngạc nhiên khi câu chuyện tiếp diễn.
Những kĩ năng mà họ có được cực kì thú vị.
Tất cả mọi kĩ năng độc đáo trong thực tại, bao gồm cả những kĩ năng mang phạm trù bạo lực, có thể nhận được trở lại khi đi vào New World. Mặc dù đi theo lập trình của máy tính nhưng hệ thống máy chủ New World không khóa hoàn toàn những kĩ năng của họ.
‘Huhuhuuhu. Mặc dù không có nhiều tiền ở làng Harun nhưng chúng ta sử dụng những kĩ năng của mình để có được mọi thứ với giá rẻ hơn. Vì thế mà anh đã nhận được kĩ năng ‘Hăm Dọa’. Chú mày có thể ‘Hăm Dọa’ tại bất cứ cửa hàng nào để lấy vật phẩm với giá rẻ hơn 10%. Tuy nhiên, nó lại làm chỉ số thân mật với người chủ giảm đi.
Đó là một kĩ năng của người cựu tù số 1402, nguyên nghề trước của ông là kẻ đi thu nợ.
Số 1406 là một cựu đạo chích với khả năng móc túi điêu luyện.
‘Đó mà cũng tự hào được hả? Anh đây có kĩ năng ‘Móc Túi’, cho phép lấy trộm đi một vật phẩm của quái vật đang trong tình trạng nguy kịch. Cái đó tốt hơn nhiều so với việc đi hăm dọa mấy Npc.
‘Ồn ào, ngừng ngay cái kĩ năng móc túi keo kiệt ấy đi. ‘Hăm Dọa’ cũng có thể tác dụng tới quái vật nữa đấy. Ông có thấy thỉnh thoảng nó sợ hãi không? Đó là bởi vì tôi Hăm Dọa nó đấy.
‘Huuhuuhu. Những thứ tầm thường. Hăm Dọa? Móc Túi? Bọn ông phải sống một cuộc đời mới nhưng lại cứ quần quần trong cái vòng lẩn quẩn ấy. Nhìn đây này. Kĩ năng ‘Ve Vãn’ cho 20 điểm thân thiện với những Npc nữ. Tình yêu và Hòa Bình. Kĩ năng này chẳng phải tốt hơn hay sao.
‘Ha, ông cũng áp dụng cái kĩ năng ông dùng lúc ‘chơi’ vợ vào trong game đấy à? Nếu ông là tôi, kĩ năng ‘Gian Lận’ tốt hơn nhiều vì nó cho tôi nhận được thêm 15% mỗi khi bán đồ mặc dầu tôi không phải là một Thương Nhân’.
Người có con số nhẹ nhàng, 1401, Kang Yoo-Jin cũng cất tiếng.
‘Ha, New World thật sự có những kĩ năng rất thú vị. Mặc dù cùng một nghiệp vụ nhưng phụ thuộc vào những kĩ năng chú em chọn và tập dượt, việc tạo ra và nâng theo một dạng nhân vật hoàn toàn khác, là điều có thể.
Nó nhấn mạnh đặc trưng rằng những kĩ thuật trong thực tế có thể trở thành một kĩ năng trong New World. Trong thực tế, có một số kĩ thuật không nên được chuyển sang cho thực tế ảo, và cũng có những kĩ thuật làm ta thấy xấu hổ. Song, dù là gì,thậm chí nếu bạn không sử dụng kĩ thuật đời thực của mình vào game, sau cùng, nó vẫn có thể có khả thi.
Chúng ta thừa nhận những kĩ năng riêng của những người chơi khác rất tuyệt vời, và đồng thời thấy ghen tị với họ.
Đây là một trong những lí do làm mọi người bị thu hút bỏi New World. Và chính vì điều này mà Hyun Woo không cảm thấy sự khác biệt nhiều lắm giữa mình với họ.
Đó là lí do, tại sao những sở thích chung luôn luôn rất quan trọng.
‘Ồ, nó nhắc em nhớ tới….
Hyun-Woo đột nhiên nhớ ra thông tin về Survival Cooking cậu học ở Giran. Khi đạt đến Cao Cấp, nó có thể tạo ra một món ăn phối trộn từ hai loại thức ăn khác, và cho ra một hiệu ứng đặc biệt.
Những thức ăn có thể tăng chỉ số Charm, Voice…khi nấu ăn, thật sự không thể đoán được hiệu ứng nó sẽ cho ra là gì.
Nhưng khi nghe những ông chú này chia sẻ, cậu nghĩ rằng những đĩa thức ăn cho những hiệu ứng như thế, có lẽ sẽ liên quan tới một số kĩ năng nhất định.
Những món ăn có khả năng tăng Charm, có thể được sử dụng cho kĩ năng ‘Ve Vãn’ và những đĩa ăn có tác dụng tăng cao cường độ âm giọng, có thể tăng cường tác dụng của kĩ năng ‘Đe Dọa’.
Ý tưởng của Hyun Woo làm cho nhóm cựu tù thấy thú vị.
‘Ara? Có những thức ăn có thể cho ra những hiệu ứng như thế nữa cơ à?’.
‘Anh đã không đi xem sàn đấu giá à?’.
‘Những món ăn ở đó đều có hạn sử dụng. Khi nó không có hiệu ứng đặc biệt và lại còn có hạn sử dụng ngắn, dù cho là sàn đấu giá đi chăng nữa thì cũng rất khó để bán được. Không có thực phẩm cho hiệu ứng đặc biệt nào được bán trên sàn đấu giá từ trước đến giờ cả.
‘Hiểu rồi’.
‘Có rất nhiều thức ăn với những hiệu ứng không rõ, nó có thể tăng sức mạnh, nhanh nhẹn và đôi khi, có thể gặp những thực phẩm có độc gây ra những hiệu ứng tai hại.
‘Này? Chẳng phải điều đó rất tuyệt sao?’.
‘Well, nó sẽ giúp rất nhiều khi anh gặp khó khăn’.
‘Em sẽ làm thật nhiều những món ăn cho mọi người. May thay, kĩ năng nấu nướng đã đạt đến Cao Cấp và có thời hạn sử dụng lâu hơn. Hiện giờ em không có thời gian để tới thủ đô được. Các anh có thể tới Cairo được không?’.
‘Cairo?’. Đó là nơi chú mày đang bị kẹt lại à? Anh sao chưa bao giờ nghe thấy?’.
‘Rất khó để tìm được thông tin về nơi đó. Đó là thành phố vô pháp Cairo’.
Đôi mắt của những người cựu tù sáng lên khi họ nghe được về một thành phố, nơi mà không hề có luật lệ nào tồn tại.
‘Một thành phố không luật lệ? Chẳng phải nó giống như huyện Harlem đó sao? Hoo, mình chắc chắn phải đi đến đó mới được’.
‘Được rồi, vậy trước khi đến Thủ Đô, chúng ta sẽ ghé đến Cairo’.
‘Vậy để em giải thích tình hình hiện giờ của mình’.
‘Được rồi, bọn anh đã hiểu’.
‘Huhuhu, giờ mới hiểu được tại sao em là một người chơi cấp cao’.
‘Anh chúc chú mày điều tốt lành nhất Ark ạ’.
Không ai biết cuộc nói chuyện là gì, nhưng sau này, tương lai của Hyun Woo đã khác hẳn và New World sẽ bị rúng động vì nhóm cựu tù.
Sau một tiếng đồng hồ, Gwon Hwa Rang quay trở lại.
Hyun Woo đứng lên và dự định đi tới bệnh viện để thăm mẹ mình dù cậu có hơi chút tiếc nuối. Một thành viên trong nhóm tiễn cậu ra bênh ngoài
‘Ark, lần sau chú mày có đến, gọi trước. Bọn anh sẽ chuẩn bị gà cho mày’.
Kang Woo-Jin nói, vỗ vai Hyun-Woo.
‘Và…nếu mày có gặp khó khăn gì thì cứ nói bọn anh. Tụi anh không phải là thứ tốt đẹp nhất nhưng, bọn này sẽ luôn ở cạnh em. Nếu chúng ta có thể làm bất cứ điều gì để giúp đỡ nhau, chúng ta nên làm thế.
‘Dạ’.
Hyun-Woo chia tay bọn họ mà chẳng có ý nghĩ cụ thể nào.
Sau đó, cậu bắt xe đến bệnh viện cùng với Gwon Hwa Rang.
‘Cuộc gặp gỡ thế nào rồi con? Họ là những anh chàng tốt chứ?’.
‘Dạ, lúc đầu con có hơi sợ’.
‘Chú thật sự muốn con gặp những người đó’.
‘Vâng? Tại sao ạ? Nhắc mới nhớ, Ma Chorong cũng nói như thế ấy?’.
Gwon Hwa Rang mỉm cười rồi thì thầm.
‘Có một số người không hề giống như vẻ bề ngoài của họ tí nào con ạ. Trong số những người đó, anh ta là người không muốn trở thành tội phạm nhất. Nhưng thị phi không tránh khỏi xảy ra và anh ta buộc phải sống trên những con phố. Và chẳng bao lâu, bị ép buộc phải sống một cuộc đời không có hồn, rồi cuối cùng, sa vào con đường tội ác. Nói chi tiết hơn về điều này, quả thực không tiện’.
‘………..’.
‘Tất nhiên, ta chẳng hề có nuối tiếc gì. Ta nghĩ mọi người nên nghĩ kỹ hơn về cuộc đời họ sẽ thay đổi sâu sắc ra sao với những điều mình đã chọn. Vậy nên, con phải nghĩ về những thứ mà mình tự hào. Bố mẹ của con…hum…hum..trong nghịch cảnh, những lúc hiểm nguy và khốn khó, chính con phải tự dùng sức mình, năng lực của mình để vùng dậy, và chắc rằng mình sẽ không bao giờ bị sa ngã vào con đường đồi bại’.
‘Dạ. Con mong anh chàng Chorong đó sẽ không ghét những người như con’.
Hyun Woo xấu hổ với cái ý nghĩ rằng bọn họ thực sự là ‘loài’ khác mình, thậm chí là trong một lúc.
‘Nếu bọn họ không có chú Gwon Hwa Rang thì ….’.
‘Dù gì đi chăng nữa thì chú không thể bỏ mặc họ được con ạ. Bởi vì con biết đấy, thoát ra khỏi một vũng lầy bằng chính sức lực của mình thì khó đến nhường nào. Thành thực thì, đó là lí do mà ta đã bỏ đi ngày hôm nay. Rất nhiều trong số họ sẽ nhận ra điều đó khi họ chứng kiến một con, đã đấu tranh và cố gắng thế nào để sống đúng và sống tốt, thậm chí là du đang ở trong cảnh bi ai. Ta muốn dạy bọn họ, thông qua con và New World. Và ta xin lỗi vì đã không nói trước với con’.
Gwon Hwa Rang nói với điếu thuốc lá trên môi, thổi ra một làn khói khi nhìn vào cửa sổ chiếc xe.
Hyun-Woo ngồi bên cạnh và ngắm nhìn khuôn mặt của ông một hồi.
Biều hiện đó.
Đó là khuôn mặt Hyun-Woo thấy Gwon Hwa Rang vào lần đầu gặp mặt.
Khi mấy đám truyền thông bát nháo chỉ trích ông như một gã tội phạm vì đã bắn vào kẻ phạm tội. Bằng cách nào đó, cậu rất muốn giúp ông..Nhưng đó âu cũng là cái kết đã định sẵn cho một viên thanh tra tài năng. Ông sau đó vẫn sống tốt và sống đúng. Đó là sức mạnh địch thực của Gwon Hwa Rang, người mà cậu tôn trọng và tự hào.
‘Điều đó ổn cả ạ. Con thích lắm. Và con thích những người anh lớn tuổi’.
‘Vậy thì chú mừng.
‘Mà nhân tiện, đó có phải là sự dàn xếp để giới thiệu về mười ông anh đó không? Chú cũng coi con như là con nuôi rồi mà?’.
Chiếc xe đột nhiên rung lên trong giây lát.
Gwon Hwa Rang giả vờ không quan tâm và tiếp tục hút thuốc.
Một nụ cười nở trên môi Hyun Woo khi cậu tựa vào chiếc ghế sau.
Trong ngày hôm đó, Hyun Woo có được ’10 người anh’.
*
‘Nơi đó được gọi là Cairo hả?’
Ark nhìn vào cái bóng mờ mờ của thành phố bị lộ ra từ những rặng núi.
Từ bên cạnh, Sid thì thầm.
‘Ở đó, vậy là chúng ta có thể đươc nghỉ sớm phải không?’
‘Ừ..lần này tớ sẽ tắm cho thỏa thích’.
Ark cuộn tấm bản đồ lại và gật đầu.
‘Tin tốt đấy’.
Sid đổ sụp xuống từ vị trí đó.
Họ đã đi đến Cairo sau bốn ngày đường, tính lúc khởi hành từ Grian.
Qủa thực, bốn ngày đi liên tục, đó là một chuyến hành trình dài và quá cực nhọc.
Và nguồn gốc cho cơ sự này bắt đầu bằng một lời duy nhất của Ark.
‘Để tiết kiệm thời gian, chúng ta hãy đi thẳng tới Cairo’.
Mặc dầu Hasen có chỉ ra vị trí của Cairo nhưng vùng địa hình xung quanh vẫn chưa rõ. Tìm ra vị trí chính xác để từ Giran mà đến được Cairo chắc chắn rất mất thời gian. Thế nên, Ark quyết định tìm cách chọn đường đi ngắn nhất đến Cairo thông qua bản đồ.
Và đó là một sai lầm.
Khu vực xung quanh Cairo và Giran vẫn còn chưa rõ.
Có một khu rừng rất rậm mà lối ra vẫn chưa được khám phá.
Và cậu cũng không hề nghĩ khu vực đó là tổ trú của những quái vật có cấp 100 trở lên.
Với phần thưởng từ nghiệp vụ cậu nhận được mỗi khi đêm về, thật sự không khó để đánh bại bọn chúng. Thế nhưng, nếu là ban ngày, câu chuyện sẽ khác hẳn. Ngoài ra, còn có rất nhiều vực sâu trên những vùng bằng phẳng và những đầm lấy thì cứ như một mê cung. Họ chạy thoạt khỏi khu rừng đã là một điều kì diệu.
Sid nhìn Ark đôi mắt mỏi mệt.
‘May mà, tụi mình đã tìm được một vài tàn tích ẩn giấu trong khu rừng và nâng cao điểm thân mật với Npc của tộc Migu Migu. Nếu không có ông ấy, mình chắc chắn đã chết rồi’.
Tình huống ngày càng khó khăn bởi vì tính cách của Ark, thứ mà Sid luôn luôn cảm thấy sợ. Vốn đã thế, nay Ark lại không ngủ được tí nào trong suốt hai ngày liền. Và cũng vì thế mà thậm chí Sid cũng bị kéo theo luôn. Ngoài ra, những sinh vật đuổi theo Sid cũng khiến cho cả hai căng thẳng. Tất nhiên, cậu bị thiếu ngủ trầm trọng và cảm thấy cực kì mệt mỏi. Việc đó khiến cho máu của Sid giảm dần, giảm dần cho đến khi nó rơi vào tình trạng nguy kịch. Mình thà chết còn hơn. Đã bao nhiêu lần Sid nghĩ như thế?
Người ta có thể đi vào khu vực rừng này thông qua Giran. Tất nhiên điểm phục sinh đặt ở Giran. Cậu có thể lấy cái cớ chết trong rừng để đi về Giran nghỉ ngơi nhưng.
Cậu nhận ra điều đó khi chứng kiến Ark chiến đấu, cậu ấy luôn bảo vệ Sid. Tất nhiên, thậm chí Sid biết rõ đó không phải là một minh chứng cho tình bạn đẹp đẽ gì. Nó chỉ là, sẽ rất khó khăn để thu hồi lại số lượng Japtem từ 7 cái túi.
Sau đó, cả hai người vượt qua cái khổ ải đó và cuối cùng cũng đến được Cairo.
‘Cậu đã làm được rồi Sid. Sid. Cậu đã làm được rồi. Tuyệt lắm. Cậu tuyệt lắm Sid à.
‘Chuyện gì xảy ra hả?’.
‘Oh, không. Bụi đột nhiên vào mắt mình thôi’.
Sid dụi dụi đôi mắt bằng tay áo mình.
‘Bây giờ đi thôi. Chúng ta cần tổ chức sắp xếp những thứ đồ của mình và đi nghỉ chân chút.
‘Ừ’.
Lời của Ark làm Sid nở nụ cười đến tận mang tai và gật đầu.
Hai người nhanh chóng đi theo những rặng núi.
Cairo nằm trên đỉnh núi, giống như thành phố Michu Picchu được công chiếu trong những bộ phim tài liệu. Bóng của thành phố dưới ánh trăng có kích cỡ như lâu đài của Jackson.
Cửa vào Cairo được canh gác bởi những Npc.
Không giống như những thành phố khác, những vệ binh này ăn mặc giống như bọn đạo chích.
Ark và Sid nhìn vào khung cảnh huyền diệu của những cây nho xung quanh khi họ đến lối vào cổng. Vệ binh cau mày, vẻ mặt tối lại và chắn ngang họ.
‘Khoan đã. Cái gì ? các người?’.
‘Hử? Bọn mày vừa mới vào thành phố à?’.
‘Bah! Đi ra. Đây không phải là nơi cho lũ nhóc có thể mò vào’.
‘Ý ông là sao?’.
‘Mày không nghe tao nói là hãy cút đi hả?’.
‘Nếu mày khiến tao phải nói thêm lần nữa, tao sẽ khiến mày bỏ đi trong cay đắng đó con ạ’.
Những vệ binh hung hãn đẩy họ đi.
Không khí thật căng thẳng. Họ không thể gây chuyện với vệ binh khi mới chân nước chân ráo đến một thành phố mới được. Sau cùng thì Ark và Sid bị đuổi ra ngoài với khuôn mặt bối rối.
‘Tại sao họ lại làm thế? Npc lại ngăn người chơi vào một thành phố sao?’.
Tất nhiên, có những trường hợp Vệ Binh sẽ không cho người chơi vào thành. Ví dụ như khi họ dính trạng thái Chaotic. Khi Ark đang nghĩ, cậu đột nhiên nhận ra điều mình quên.
‘Ahhh! đây là thành phố chỉ dành cho những kẻ phạm tội thôi’.
‘Ô, phải rồi. Tớ nghe đâu chỉ có Chaotic User mới vào được Cairo’.
Sid dường như cũng có cùng ý nghĩ khi cậu ta thở dài bực bội.
‘Chúng ta làm gì bây giờ. Chúng ta đã đi xa đến mức này’.
‘Không phải bằng cách này’.
Một nụ cười nở trên môi Ark.
‘Huuhuhu, mình đã thu thập một vài thứ từ lâu mà lại quên béng đi. Mình không nghĩ là nó sẽ được dùng cho việc này. Tất nhiên, mình đã sưu tập hết mọi thứ vì không biết được, khi nào mình sẽ cần nó’.
‘Snake, đưa bố cuộn giấy ‘Dối Gạt’.
Snake nhả ra một cuộn giấy màu đỏ.
Sau khi nhìn thấy cuộn giấy, Sid cũng reo lên.
‘Ể? Nó, là nó!’.
‘Mình đã lấy những cuộn giấy này từ Leo’.
Ark nói với nụ cười. Thực tế là, đây là thứ vật phẩm đã trữ lại rất lâu trong túi cậu và mỗi khi túi đầy, cậu ngay lập tức nghĩ đến việc bán nó đi. Tuy nhiên, bán một thứ vật phẩm đặc biệt này mà cậu cất công kiếm được thì có hơi chút…không dễ chịu. Nhưng cuối cùng, nhẹ nhàng làm sao…cuộn giấy này lại giúp cậu giải quyết vấn đề.
‘Vậy chúng ta hãy xem thử nhỉ’.
Ark sử dụng cuộn giấy để thay đổi thông tin nhân vật.
Tên Ark Tộc Human Liên Kết Good+200 Danh Tiếng 1635 Cấp Độ 90 Nghiệp Vụ Dark Walker Danh Hiệu Cat Knight, Caretaker of All, Jackson’s Hero HP 1745 Mana 1355 (+100) Tâm Linh Lực 100 Sức Mạnh 234 (+ 5) Nhanh Nhẹn 264 (+ 17) Sức Bền 334 Thông Thái 33 Trí Tuệ 262 May Mắn 44 Linh Hoạt 26 Nghệ Thuật Giao Thiệp 23 Ảnh Hưởng 55 (+ 10) Chỉ Số Đặc Biệt: Kiến Thức Cổ Vật 53 Những hiệu ứng trang bị Black Bear Mouse Leather Armour: Agility + 2, Frost Resistance + 20
Cat Paws: Attack Speed +10%, Agility +15, Critical Hit +10%
Crystal Golem’s Head: Mana + 100Norad Boots: movement speed + 10%, avoidance rate + 5%
Adelaine’s Necklace: Def + 40, Affection + 10
Resurrecting Spirit: Strength + 5, Mana Recovery + 5% * Tất cả các kĩ năng trong bóng tối tăng 30%.
* Cho khả năng ‘Ẩn thân’ trong bóng đêm (15 phút – bị hủy nếu tấn công).
* Tăng khả năng kháng Sợ Hãi, Bóng Đêm, Mù, Mê Hoặc thêm 50%.
* Có khả năng mang lại công dụng đích thực của vật phẩm.
Sử dụng cuộn giấy ‘Dối Gạt’, người chơi có thể thay đổi Level và Liên Kết, một trong các chỉ số có thể ngẫu nhiên được thay đổi. Tuy nhiên, chỉ số và Level được thay đổi không quá cao hay thấp 10 đơn vị so với chỉ số, level thật.
Thời Hạn: 1 tiếng đồng hồ.
‘Tăng 10 Level và biến đổi Liên Kết trở thành Chaotic’.
Level hiện tại của Ark đã tăng tới 90 sau ba ngày ở trong rừng. Cuộn giấy ‘Dối Gạt’ tăng Level hiện tại của cậu lên 100. Và vì trở thành một Kẻ Phạm Tội, nên tên của cậu chuyển màu thành đỏ. Nhưng vì những kẻ Tội Phạm khác cứ vào rồi ra thành phố. Cậu không thể ngang nhiên thay đổi trạng thái và level của mình được.
Đó là lí do cậu chọn thay đổi vào ban đêm.
‘Mình chỉ có mỗi cuộn giấy này thôi’.
‘Thế còn tớ đi sao?’.
‘Mình sẽ vào Cairo và mua thêm thật nhiều cuộn giấy. Mình cũng sẽ thu thập thông tin nếu có thể. Sid sẽ ở đây, chọn nơi thích hợp để trú thân. Nếu cậu gặp bất kì kẻ Phạm Tội nào, cậu sẽ gặp nguy đó.’.
‘Vậy hãy cứ làm như thế đi. Làm ơn’.
Cảm thấy yên tâm, Sid gật đầu.
Ark cười nhẹ.
‘Mình sẽ trừ tiền mua giấy vào phần vật phẩm bán được’.
Sau khi giao phó niềm tin cho nhầm người, Sid, cậu Hobbit tội nghiệp lặn lội từ Giran đến tận Cairo, cố gắng tỏ vẻ tội nghiệp để gợi chút sự cảm thông trong Ark. Tuy nhiên, khái niệm thông cảm không tồn tại trong Ark. Sid chỉ đành biết nặn ra nụ cười lạ lùng rồi gật đầu.
‘Ừ…ừ…phải rồi..haha’.
‘Vậy thì mình đi đây. Coi ẩn thân cho cẩn thận’.
Ark nhìn Sid với sáu cái túi chứa đầy vật phẩm. Cậu bắt đầu đi đến cửa của thành phố Cairo và thái độ của các Npc thay đổi hẳn.
‘Ê ê, đứng lại đó, mày là thằng hồi nãy hả?’.
‘Ờ, ừ?’.
Sau khi nhìn lên, ngó xuống, tên Npc cười lớn.
‘Kukukkuk, có mùi máu tỏa ra trên người mày. Tên bạn bé nhỏ của mày đâu rồi?’
‘Tên Hobbit ấy đã biến thành món khai vị của ta rồi. Nhưng tụi mày đã nói xong chưa?’.
‘Huhuhu. Mày là kẻ xấu xa đã phản bội người bạn đã cất công cùng mày đến tận đây. Tao thích bọn đểu giả hơn những gã đàn ông điển trai. Đây không phải là thiên đường cho những điều tốt đẹp. Được, nếu mày đã có thể bỏ tấm mặt nạ đạo đức giả ấy ra, thành phố này luôn luôn chào đón mày.
Điểm thân thiện của Ark với các Vệ Binh nhanh chóng tăng.
Ark muốn nhân cơ hội này để tìm thêm thông tin.
‘Nhân tiện, tụi bay có thấy cái thằng đầu đỏ nào đi vô đây không?’.
‘Một thằng tóc đỏ? Hmmm…Để coi nào. Trả lời câu hỏi này có hơi khó đấy. Hàng trăm người đến đây và bỏ đi mỗi ngày. Và hầu như tên nào cũng đội mũ cả’.
‘Vậy thì có điều gì kì lạ xảy ra cách đây vài ngày trước không?’.
‘Có nữa à? Chà, đây là một thành phố vô pháp, có nhiều chuyện xảy ra, nhưng chẳng có gì đặc biệt tới mức mày nói cả. Mặc dầu những ngày này, mấy cây nho bảo vệ thành phố đã tự nhiên bị úa đi một tí. Chỉ có thế thôi. Mày muốn biết những thứ như thế hả?’.
‘Qủa thực, tao hiểu rồi’.
‘Nếu mày cần giúp, cứ nói tao, tao sẽ giúp hết mình’.
‘Chỉ cho mày thôi đấy. Một kẻ ngoại quốc thì phải biết bảo vệ chính mình’.
Bọn Npc Vệ Binh tặc lưỡi và nói.
Ark mặc kệ chúng và đi vào Cairo.
Cậu không thể thấy an toàn trong thành phố. Cairo là một thành phố vô pháp. Tuy có vệ binh nhưng nếu một cuộc chiến nổ ra ngay trong thành phố, giữa các người chơi với nhau, Npc sẽ chẳng thèm để tâm.
Họ chỉ duy trì sự an ninh ở mức tối thiểu và chỉ hành động khi thành phố Cairo bị tấn công.
Đây là Vùng Tội Phạm, nơi những Chaotic Player được chào đón.
Tất nhiên, nếu như người chơi cứ mãi đánh nhau trong thành phố, tất diễn bọn họ sẽ rất mệt, cả thể chất lẫn tinh thần. Khi ấy, sẽ có một vài quy định được đề ra. Nhưng với Ark, một kẻ mới bước chân vào thành phố, sẽ chẳng có vấn đề gì.
Tất nhiên. Cairo hoàn toàn khác với những nơi khác.
Giây phút Ark đặt chân vào thành phố, đã có vô số Chaotic User đang nấp trong những con hẻm sử dụng [Insight] để xác định được cấp độ của Ark. Ngoài ra, thậm chí có vài người chơi cũng tạo thành tổ đội. Mục đích không phải là để hình thành một party, nhưng là để xem xem liệu Ark có thể trở thành một người đồng đội hay không.
‘Sheshh, Level của hắn cao quá’.
‘Hắn cũng đang trong một tổ đội. Nếu dây phải, thì sẽ mệt đấy’.
‘Kẻ mới vào thành phố nên là một tên Newbie để chúng ta có thể dạy dỗ chứ’.
Và thế là những người chơi tụ tập lại với ý định ‘dạy dỗ’ Ark đều rút lui cả.
Vì hệ thống của New World, một người chơi càng có level cao thì càng ít có khả năng trở là một Chaotic Player.
Cần một lượng tiền khổng lồ để bỏ đi trạng thái này và tổn thất sẽ quá lớn nếu họ chết.
Khi còn ở Level thấp, nhận trạng thái Chaotic không có mấy hiểm nguy mà lại thu được lợi lớn. Nhưng khi Level càng cao, nguy hiểm sẽ càng tăng mà trong khi, lợi ích không tăng là bao.
Bởi vì thế mà, những người chơi ở Cairo chủ yếu chí có Level tầm 30 – 40. Tất nhiên chúng sẽ không bao giờ dám động vào một người chơi có level cao gần gấp 3 lần chúng. Một Ark có level 100 nhờ cuộn giấy [Dối Gạt].
‘Đã vượt qua được điểm đầu tiên’.
Ark cuối cùng cũng thư giãn và đi tìm trung tâm mua sắm trong thành phố.
Trong thành phố Cairo, mọi thứ không chỉ được bao quanh bằng những bức tường. Mỗi tòa nhà đều được bao phủ bởi những cây nho màu tím xum xuê. May mà, những tòa nhà không giống như những thành phố khác và có những hình dạng khác biệt. Nhưng kết cấu của thành phố thì khá phức tạp, tìm đường đi rất khó. Cậu phải đi vòng quanh rất lâu và cuối cùng, cũng khám phá ra một nơi kì lạ.
Cảnh Báo!
Cách đây rất lâu, trong thời chiến, một Kẻ Độc Tài cai trị được 1 năm đã ra lệnh xây cái hố này. Thuở đó, hắn ta thề sẽ lấp đầy lỗ bằng xác của những kẻ xâm nhập. Và vì thế, lỗ này có tên là ‘Địa Ngục’. Nhưng sau khi cuộc chiến tranh kết thúc, và lời thề chưa được thực thi, không có một tài liệu nào nói về lỗ này, cũng như độ sâu nó có thể đạt tới bao nhiêu. Tuy nhiên, từ cơn giận khủng khiếp của tên hoàng đế, hắn có thể đã cho xây một hố dài tới vài trăm mét. Nếu bị rơi xuống, 100% khả năng bạn sẽ bị chết. Chỉ có những kẻ muốn tự sát mới được phép
Đây là nơi xử lí xác chết trong trung tam thành phố.
Lịch sử quả thật đẫm máu như dự đoán, và phù hợp với một thành phố vô pháp.
‘Aaa. Không phải lần này’.
Ark nhìn cái hố, miệng há rộng ra vì ngạc nhiên, quay đầu đi.
Nếu có thể, cậu muốn khám phá Cairo thêm tí nữa nên bây giờ không phải là lúc. Cậu thật tình cũng đang lo lắng cho Sid ở bên ngoài và cuộn giấy [Dối Gạt] cũng có thời gian hạn định.
Uư tiên hàng đầu của cậu là nhanh chóng tìm ra trung tâm mua sắm.
Cậu chạy xuống hạ khu của thành phố để tìm nhưng rồi khi đặt chân vào trung tâm, mới nhận ra rằng có điều gì đó không đúng.
‘Đây…đây…nói mới nhớ..đây chẳng phải là buổi tối sao?’.
Thậm chí sai lầm này là không đáng.
Cậu đã chọn thời điểm buổi tối để đi vào Cairo bởi vì sẽ được nhận thêm chỉ số khi bóng tối phủ xuống. Nhưng, cậu đã không xem xét mục tiêu lúc đầu của mình. Trong New World, các Npc cũng đóng dọn hàng vào buổi tối để đi ngủ. Và bây giờ, tất nhiên là những cửa hàng đã đóng hết bởi vì đang là buổi tối.
‘Chết tiệt. Trong New World, bây giờ là bình minh tương đương với 5 giờ sáng. Những cửa hàng sẽ mở vào lúc 8 giờ. Nên lẽ nào mình phải đợi thêm ba tiếng nữa sao?’.
Thời hạn của cuộn giấy của cậu rất hạn chế.
Chắc chắn nó sẽ hết hiệu lực trước khi các cửa hàng có thể mở cửa.
Và chắc chắn là cậu sẽ bị các Vệ Binh Npc tấn công nếu như họ thấy cậu.
Nhưng có phải là hết đâu, khi một Npc xuất hiện, lũ người chơi Chaotic cũng sẽ đi a dua theo. Nếu cậu sử dụng ‘Ẩn thân’, thì có thể trốn thoát nhưng không thể mua vật phẩm từ các cửa hàng và cậu cũng không thể thu được thông tin về người đàn ông màu đỏ.
‘Sau cùng thì mình đến tận đây và chẳng thể làm được gì’.
Tất nhiên cậu cũng có thể trở thành Tội Phạm nhưng Ark muốn tránh giải pháp đó, lâu chừng nào, tốt chừng ấy.
Một khi trở thành Chaotic User, Liên Kết và Fame sẽ bị giảm tới 30%. Nhưng có phải là hết đâu. Ở Level 90, để xóa đi trạng thái Chaotic, cậu phải đầu hàng các vệ binh và chịu bị nhốt trong tù 9 ngày trong thời gian thực và phải trả một khoảng phí 90 vàng.
Đó là một hình phạt kinh khủng.
‘Không, phải có một cách khác chứ?’.
Ark tuyệt vọng chạy vòng quanh những khu mua sắm.
Đó là khi Ark phát hiện thấy một ánh đèn nhỏ sáng lên từ một cửa tiệm. Tiệm tạp hóa ở một con hẻm nhỏ nơi hạ khu của vùng thung lũng. Cánh cửa thì khóa nhưng chắc chắn vẫn có Npc ở bên trong.
‘Có ai ở trong đó không?’.
‘Giờ này? mày là thằng nhóc loại gì đây?’.
‘Ôi, thật may là có người. Ông ơi, con muốn mua vài thứ’.
‘Đóng cửa rồi. Và vì phiền quá, đi đi’.
‘Có chuyện gấp lắm. Làm ơn xin ông mở cửa ra đi ạ’.
‘Ta nói là ta sẽ không bán’.
Tuy nhiên, Ark tin rằng cửa hàng này là sự lựa chọn mở cho cậu.
Cậu không ngừng đập cửa cho đến khi cánh cửa mở ra và khuôn mặt của một người đàn ông giận dữ xuất hiện.
‘Để ta yên. Mới có sáng sớm, mày không phải khùng điên thế này đâu’.
‘Con xin lỗi. Nhưng thật sự có chuyện gấp lắm. Làm ơn cho con ít phút thôi để mua vài thứ. Nó chỉ mất chút xíu thời gian thôi. Xin ông đấy’.
Ark cúi đầu và cầu xin, khuôn mặt người đàn ông dần dần dịu lại. Ông gãi đầu, thở dài trước khi lắc đầu.
‘Nghe này con ạ. Ta cũng không phải là hạng người nói không với những người đang tuyệt vọng. Tất nhiên, ta cũng muốn buôn bán giống như một người làm ăn bình thường. Nhưng vấn đề ở đây không phải là do con. Ta cũng không thể chi trả cho sự bảo hộ của con. Mặc dù ta muốn nhưng ta cũng không thể.
‘Hử? Không thể chi trả cho sự bảo hộ? Ý ông là sao ạ?’.
‘Đi vào trong đi. Thấy chưa? Con đã hiểu rồi chứ?’.
Người chủ cửa hàng phiền muộn chỉ vào bên trong. Đó là một mớ hỗn độn. Những cái kệ đựng đồ và cả những vật dụng bị đánh nát vào tường. Sàn nhà thì chi chít những vật phẩm bị vỡ, trải đầy khắp nơi. Nhìn vào tình huống cũng đã nói chắc rằng đã có chuyện nghiêm trọng nào đó xảy ra ở đây.
‘Con giúp được gì không ạ?’.
‘Hả? Con nói gì?’.
‘Ý con là ông có cần giúp gì không?’.
Ark là người đã rất quen với việc làm thân với các Npc.
Nếu không nhận được phần thưởng, cậu sẽ nhận những lời biết ơn. Chẳng có mất mác gì cả và cái hệ thống đó đã khiến cách cậu cư xử với các Npc trở thành một thói quen.
Người chủ tiệm nhìn cậu bằng đôi mắt khó hiểu.
‘Tại sao con muốn làm thế? Có nhầm không đấy?’.
‘Ah..không’.
Người chủ cửa hàng ngạc nhiên và lăn lắc cái đầu.
‘Đó là bởi rất lâu rồi ta mới nghe được những từ như thế. Con cũng là một người ngoại quốc phải không? Những người ngoại quốc đến đây thường không thèm quan tâm đến những vấn đề của người khác. Tất nhiên, hầu hết trong số bọn chúng đều là tội phạm cướp của, giết người.
‘Ohh…nhắc mới nhớ, đó là đặc điểm của Cairo mà?’.
Những Kẻ Tội Phạm không bao giờ quan tâm đến việc nâng điểm thân thiện với các Quest Npc. Đó không phải là điều quan tâm chính của chúng.
Chúng chỉ quan tâm đến số lượng người chơi có thể bị PK và nhận được những vật phẩm như thế nào trước khi xóa bỏ đi trạng thái này. Tất nhiên, sẽ không có bất cứ ai có hứng thú với nhiệm vụ và hoàn cảnh của các Npc cả. Ark nhanh chóng nắm bắt được tình hình và trả lời.
‘Nói chuyện ở nơi này thật không tiện nhưng con không giống như họ. Tất nhiên, con chưa bao giờ làm bất cứ điều gì khiến bản thân xấu hổ. Và bởi vì một số hoàn cảnh không thể tránh, con vô tình phạm tội. Sau khi xong việc ở nơi đây, con sẽ đi xin tự thú để nhận được sự khoan hồng của pháp luật’.
Với một Ark đang ‘thành thật’ như thế, người chủ tiệm gật đầu.
‘Không ta hiểu. Một người như thế mới đáng tin’.
‘Vậy giờ ông có thể giải thích tình hình cho con chứ? Con nghĩ rằng việc giải quyết những vấn đề của người khác chính là định mệnh dành cho mình. Con tuy là Tội Phạm nhưng nó không đủ để đánh giá quá khứ của con thông qua tình trạng hiện thời.
‘Whew, nhưng’.
Người chủ cửa hàng như đang lo lắng về điều gì đó và nói rất nghiêm trang.
‘Nhìn con thì ta hiểu nhưng tối qua, nơi này đã có một kẻ cướp đến quấy’.
‘Một kẻ cướp?’.
‘Đúng thế. Thực sự là, đây không phải lần đầu. Ngạc nhiên thay, đây là lần thứ ba trong hai tuần liền, cửa hàng này bị hắn ghé thăm. Thay khóa không hiệu quả. Hắn không trộm bất cứ thứ gì cả nhưng ta ước chi hắn làm thế. Cứ mỗi lần đến là nó phá hủy cửa tiệm. Giờ ta thấy mệt rồi. Cho đến bây giờ, ta đã cố gắng, làm cách nào đó để xoay xở..nhưng ta đã bỏ cuộc. Không, ta biết rằng mình phải dọn hàng và đi khỏi nơi đây mãi mãi.
‘Vệ binh không có ở đây sao? Sao ông không báo họ’.
Ark nghiêng đầu sang một bên hỏi.
Những người chơi không can dự tới các Vệ Binh Npc khi họ có chuyện nhưng người chủ tiệm này là một Npc. Lẽ nào các Npc Vệ Binh sẽ không can thiệp? Nếu là thế, những bọn người chơi Chaotic kia có thể làm đủ trò với những cửa hàng. Và điều đó thì không thể xảy ra.
‘Điều đó…Hung..nó chỉ là một đống vớ vẩn. Vấn đề này của ta không cần ai giúp đỡ hết. Được rồi. Bởi vì ta không thể kinh doanh được gì cả, thôi thì cứ quên đi và đi ra khỏi đây’.
‘Hả..nhưng..’.
‘Đi ngay’.
Thái độ của người chủ cửa hàng thay đổi hoàn toàn. Và đi đến gần Ark hơn, dò xét vào đôi mắt cậu.
‘Bây giờ..! Hả? Con thật sự…’.
‘Dạ?’.
‘Điều này, không thể tin được. Mùi máu trên người con đã biến mất sạch. Vậy thì chắc chắn là nhờ cuộn giấy [Dối Gạt] rồi.’.
‘Ooops’.
Tim Ark mất nhịp.
Thời hạn của cuộn giấy đã hết vì cậu phải cất công chạy ngược xuôi khắp Cairo. Và bây giờ đây, cậu đã lộ diện trước mặt một Npc. Ở Cairo, thậm chí các Npc cũng mang trong mình trạng thái Chaotic.
Cũng giống như một tên cướp cậu săn ở Giran mà thôi.
Nếu người chủ tiệm này báo tin cho các Npc Vệ Binh, cậu chắc chắn chết.
Tuy nhiên, giết Npc là một điều không thể. Nếu bị bắt truy nã vì giết một Npc, chắc chắn cậu sẽ phải từ bỏ luôn cả nhiệm vụ ở Học Viện.
‘Con…con’.
Ark xấu hổ và cố gắng vớt vát tình huống, bằng cách nào đó.
Đột nhiên, ông chủ tiệm nắm lấy cánh tay Ark. Ông đóng cửa chính và nhìn quanh bên ngoài qua một cánh cửa sổ để xem có ai. Sau khi xác nhận rằng không có người nào, ông thở dài một tiếng nhẹ nhõm.
‘Sát thật. Ta tự hỏi liệu đã có ai phát hiện chưa’.
‘Ông không đi báo cho các Vệ Binh sao?’.
‘Đi báo? Huhuhu, tuyệt. Nhưng báo cho vệ binh để chúng săn con thì có lợi gì cho ta? Ngoài ra, con phải có một lý do nào đó để sử dụng cuộn giấy và tới đây’.
‘Con cảm ơn ông’.
Người chủ tiệm nhìn Ark, quyết định điều gì đó trong đầu rồi mở miệng.
‘Không tiện để nói nhưng mà…con có thể giúp ta không?’.
‘Tất nhiên con sẽ giúp. Nhưng mà…chỉ trước khi…’.
‘Có một vấn đề mà ta không thể nhờ bọn Tội Phạm làm được. Vì con không phải là tội phạm nên câu chuyện sẽ khác hẳn. Nếu xoay xở để đến được đây bằng sức mình, ta chắc con phải có những kĩ năng đáng nể, đủ để ta nhờ con chuyện này.
Đôi mắt Ark tỏa sáng rực rỡ.
Một nhiệm vụ. Nhiệm vụ duy nhất dành cho những người chơi không mang trạng thái Chaotic trong thành phố vô pháp Cairo này. Đây quả thực là một sự tính toán và sắp xếp không ai lường trước được.
‘Về chi tiết thì. Ta biết chính xác kẻ đã đột nhập vào đây. Nếu con rời thành phố này và leo lên ngọn đồi phía nam, có một tên vô công rỗi nghề tên là Lorenzo sống trong một cái ca-bin.’.
Người chủ cửa hàng nói.
‘Nếu con trừng phạt hắn thích đáng và thu hồi lại lượng tài sản hắn trộm, ta sẽ cho con 40% chiết khấu khi mua hàng. Dù gì đi chẳng nữa, ta cũng định rời đi mãi mãi, nên giảm số lượng hàng hóa cồng kềnh càng nhiều càng tốt. Thấy thế nào?’.
‘Ohuu’.
Đôi mắt Ark sáng ánh vàng.
Cậu không biết có bao nhiêu thứ đã bị trộm nhưng chắc chắn không phải là số lượng ít ỏi gì. Và nếu cậu bán những item mình mua được từ 40% chiết khấu ở một thành phố khác, chắc chắn cậu sẽ thu được một nguồn lợi nhuận đáng kể.
Sid cũng đến Cairo vì mục đích này.
‘Còn có tên cướp nào khác không ạ?’.
‘Không, theo ta biết thì hắn sống một mình’.
‘Vậy tốt rồi. Nhưng trước đó. Con đang rất cần cuộn giấy [Dối Gạt]. Ông có thể cho con được không?’.
‘Đừng lo. Ta luôn luôn trữ vài cuộn như thế’.
Người chủ cửa hàng lấy ra ba cuộn.
‘Cảm ơn ông. Con sẽ lập tức đi ngay và thu hồi tài sản về cho ông’.
‘Khoan tí đã’’.
‘Đừng hiểu nhầm. Ta muốn trừng phạt hắn một tí. Nhưng tuyệt đối không được quá giới hạn đó’.
‘Dạ? Nhưng???’.
‘Không..ý ta là..việc làm của hắn đúng là có gây ra scandal nhưng không trực tiếp tổn hại đến ta. Nếu nó bị chết vì một người ta cử đến. Sao ta có thể bình tĩnh được? Ta chỉ muốn lấy lại tài sản. Vậy nên hãy nhớ điều này. Dù cho bất kì tình huống nào đi chăng nữa, con không được giết nó. Hiểu chưa? Nếu con giết nó, ta sẽ không bao giờ tha thứ cho con’.
‘…..Con hiểu rồi’.
Mặc dù không thể hiểu được thái độ của người chủ cửa hàng, Ark gật đầu. Ngay sau khi cậu làm thế, một cửa sổ nhiệm vụ hiện lên
Mối Lo Của Chủ Cửa Hàng Wolkosu. Bạn đã gặp chủ cửa hàng Wolkosu ở Cairo. Ông ấy đang rất tức giận vì một tên cướp tên Lorenzo cứ liên tục phá cửa hàng mình vào mỗi tuần. Không giống như những người ngoại quốc khác ở Cairo, ông ấy chỉ giao phó nhiệm vụ này cho mỗi mình bạn. Bạn phải trừng trị tên trộm và khôi phục lại số tài sản đã bị cướp.
Tuy nhiên, nếu tên cướp bị thương bởi một mũi kiếm đi chăng nữa. Nhiệm vụ sẽ được cho là thất bại. Và nếu như bạn không hoàn thành được nhiệm vụ trong vòng một tháng. Wolkosu sẽ cho rằng bạn đã thất hứa và báo cho Vệ Binh. Độ khó: E
************************
‘Long Nhân tộc?’.
Shannen từ Học Viện hỏi với khuôn mặt ngạc nhiên sau khi nghe báo cáo của Ark.
‘Vâng, nó trông như loài bò sát ấy’.
‘Ta không bao giờ nghĩ rằng Long Nhân lại đi dính líu với Heartsoul Bead. Tuy nhiên, nếu hắn có thể sử dụng Mô Phỏng, hắn có thể đánh cắp Heartsoul Bead.
‘Thể loại Long Nhân này là gì?’.
‘Họ là…Không, không phải. Vẫn còn quá sớm để đi đến kết luận này khi chúng ta còn không chắc. Ta xin lỗi nhưng hiện thời cậu có thể giữ bí mật về sự liên can của tộc Long Nhân không?’.
‘Đó không phải là nhiệm vụ khó nhưng…’.
Thật ra, Ark chẳng có tí hứng thú nào với con tắc kè đó.
‘Vấn đề ở đây là Heartsoul Bead’.
Shannen bắt đầu nói với biểu hiện thật nghiêm.
‘Ta không bao giờ chắc chắn được rằng những kẻ đã trộm Heartsoul Bead biết về nó. Nhưng dựa trên câu chuyện của cậu, chúng có lẽ có mưu đồ gì đó khi đánh cắp vật này. Ta e rằng vấn đề này nghiêm trọng hơn những gì ta nghĩ’.
‘Có rất nhiều cách có thể bị lạm dụng’.
Shannen giương lòng bàn tay vướng ít mồ hôi, nắm lấy tay Ark.
‘Làm ơn. Cậu là người duy nhất ta có thể dựa vào. Thương Gia Hội và Hội Chiến Binh Hội đã bắt đầu nghi ngờ. Chúng ta không còn cách nào khác phải đuổi theo người đàn ông màu đỏ kia bởi vì nếu bị phát hiện, địa vị của Học Viện Ma Pháp sẽ bị tổn hại nghiêm trọng. Ngoài ra, lớp bảo vệ xung quanh cổ vật đã bị tổn hại nên tình hình vẫn còn chưa xác định được’.
‘Tôi hiểu những điều ông đang nói’.
Ark gật đầu đáp lời.
‘Tôi không bao giờ nghĩ về việc từ bỏ nhiệm vụ một khi đã chấp nhận. May mắn là người thợ vẽ bản đồ ấy đã cho tôi gợi ý về Người Đàn Ông màu đỏ nên trước khi mọi chuyện trở nên quá muốn, tôi chắc chắn sẽ tìm ra được Heartsoul Bead’.
Lí do mà Ark làm thế tất nhiên cũng chỉ vì phần thưởng.
Từ phản ứng của Shannen, cậu có thể đánh hơi được mùi tiền đến từ nhiệm vụ này.
Nó có thể trở thành một thảm họa lớn nếu kéo dài? Nhưng nếu cậu có thể giải quyết một vấn đề tầm cỡ như thế một cách êm thắm thì lợi nhuận sẽ vô cùng to lớn.
Nhưng có phải là thế là hết đâu? Kể từ khi bắt đầu nhiệm vụ, cậu đã nhận được một lương điểm kinh nghiệp khổng lồ vì ở trong tổ đội. Lá Nurunma là phần thưởng hiện vật duy nhất của cậu.
Đúng thế, đây chính một nhiệm vụ có thể đẻ ra các quả trứng vàng.
Và ngay cả Shannen cũng không nhận ra lí do chấp nhận của Ark.
‘Sau vụ Jackson, sao ta có thể không có lòng tin vào cậu được?’.
Nhiệm vụ đã được cập nhật. Tìm Heartsoul Bead I à Tìm Heartsoul Bead II Bạn đã tìm ra những gợi ý nhiều hơn về Heartsoul Bead trong phế tích nơi bọn trộm đã trốn. Người đàn ông màu đỏ bí ẩn kia có liên kết với lũ cướp dường như đã lấy Heartsoul Bead đi đến Cairo. Chìa khóa của mọi sự kiện đều có liên quan tới người đàn ông màu đỏ. Sau khi thu thập nhiều thông tin về hắn ta, hãy mang Heartsoul Bead trở về. Độ khó: C.
‘Dù gì đi nữa thì mình cũng qua được điểm đầu tiên. Đây có phải là kết thúc của chuyến săn tiền thưởng này không?’
Thực ra những chuyến ấy đã rất có lời, tiếc là cậu không còn được săn nữa.
Tuy nhiên, cậu phải từ bỏ để được nhận phần thưởng cao hơn.
Ark rời Học Viện Ma Thuật và lo cho xong xuôi một số việc ở Giran. Nơi đầu tiên cậu ghé thăm đó là đội binh trấn thủ của Giran.
Trong kì tiêu diệt 18 băng cướp, cậu đã không có thời gian dừng lại đây để nhận tiền thưởng.
‘Điều gì mang cậu đến đây?’.
‘Tôi đến để nhận tiền thưởng’.
‘Cậu có những bằng chứng cần thiết không?’.
‘Vâng, tất nhiên là có rồi’.
‘Tuk tik tiuk’.
Ark liên tục trúc ra cả đống hiện vật đang trữ trong túi và chồng lên bàn.
Sau 3 – 4 cái, những Npc bắt đầu nhìn chằm chằm vào cậu, và đến cái thứ 10, miệng họ há to. Sau khi trút hết 18 cái, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
‘Đây là..đây là tất cả sao?’.
‘Ừ. Đây là tất cả các hiện vật. Xin hãy xác nhận’.
Ark mỉm cười và những Npc kia cũng cười theo và nói.
‘Tuyệt vời thật. Tôi chỉ mới có đặt thưởng truy nã tầm chưa được một tháng…nhưng tất cả những bọn cướp kia đã bị tiêu diệt chỉ với một tháng duy nhất thôi sao?’.
‘Tại sao không thể?’.
‘À..không? Thực sự là, điều đó mà cũng khả thi nữa à?’.
Sau khi kiểm tra những bằng chứng, ông Npc giao cho cậu một túi tiền dày.
Số tiền trong túi lên tới 254 Gold.
Cậu đã liên tục đi săn các nhóm cướp mà không hề ghé làng trong vòng 9 ngày ròng.
Tất nhiên, cậu phải đầu tư thời gian năm ngày để cải thiện kĩ năng trước chuyến đi săn thật sự nên thành ra lượng thời gian tổng cộng lên tới hai tuần. Tuy nhiên, ngoại trừ nguồn tiền thu được nhờ việc bán các rác phẩm, 254 Gold tiền thưởng từ việc săn tội phạm là một khoảng thu nhập lớn.
Ngoài ra, thứ hạng thợ săn của cậu đang lên tới hạng C.
Tuy nhiên, có một giới hạn cho những vụ săn tôi phạm một mình thế nào.
Ark có thể bắt rất nhiều băng cướp bởi vì những người chơi khác không có hứng thú với chúng. Không mấy ngạc nhiên, hiện tượng này chỉ hạn chế tại một số khu vực.
Khi một băng cướp bị tuyệt diệt và sau một thời gian, một nhóm khác sẽ xuất hiện, tuy nhiên, thời gian để hồi lại một băng cướp Npc bị tiêu diệt, khác so với những quái vật thông thường.
Đây là một phương thức cần làm để cân bằng trò chơi.
Trường hợp mười tám băng cướp mà Ark săn kia, là do chúng tụ tập xung quanh thành phố thương mại, và những những người chơi thì thường tránh săn những băng cướp.
Qủa thực, khi Ark đi đến bảng thông cáo thì chỉ có ba băng cướp mới được hồi lại. Hai trong số đó là nhóm cướp mà Ark đã hủy bởi vì cậu không có hiện vật để chứng thực.
Sau khi cậu thu thập hết các phần thưởng từ việc săn tội phạm, cậu quay trở về quảng trường của Giran. Sid cũng đến để sắp xếp, phân loại và bán các rác phẩm của cậu. Sau khi tính toán, Ark đã thu về cho quỹ sách của mình thêm 1000 đồng tiền vàng nữa.
Vàng có thể quy đổi thành tiền trong trường hợp khẩn cấp. Bây giờ cậu sẽ không phải lo lắng về chuyện tiền nong thêm nữa.
Sau khi đếm xong, cậu hỏi Sid trong vẻ thèm thuồng.
‘Giờ trong khoảng thời gian này, tớ sẽ thôi không săn tiền thưởng nữa. Sid, cậu tính làm gì?’.
‘Ark-nim định đến Cairo?’.
‘Ừ’.
‘Thế thì tớ sẽ đi theo cùng luôn’.
Sid nói, đôi mắt rực sáng.
Vậy là, thậm chí sau khi bắt cậu ta làm việc nhiều đến thế, Sid vẫn chưa nhận ra bản chất thực sự của Ark?
Tuy nhiên, Sid có những lí do riêng.
‘Với mình? Nhưng đó là nơi nguy hiểm cho các Thương Nhân’.
‘Tớ không có gì để mất cả?’.
Sid nói, đôi môi nở nụ cười thật chân tình.
‘Và dù gì đi chăng nữa thì tớ cũng phải đi’.
‘Để làm gì?’.
‘Ohuhuhu, một vận may. Thực tế là cách đây ít lâu, mình đã dừng chân bên một cửa hàng để bán đồ và nhận được nhiệm vụ từ những Thương Gia chuyên nghiệp. Những người thương gia đó muốn tìm hiểu những hàng hóa mà chỉ được bán tại Cairo. Sau khi phân phối những vật phẩm đặc biệt ấy đến những người Thương Nhân đã yêu cầu, mình sẽ nhận được 150 Gold để trả bớt nợ. Và dường như nó là nhiệm vụ chỉ được giao cho những Thương Gia có địa điểm tọa độ của Cairo trên bản đồ của họ.
‘Nhưng cậu phải là một Chaotic User mới có thể mua và bán đồ tại Cairo?’.
Để đi vào đó, có khi sẽ tốn hơn 150 đồng vàng.
Sau đó, Sid cười và đưa một tờ giấy lên.
‘Đây là bản thảo được phân cho Thương Gia. Nhưng nó không thể được sử dụng ở bên ngoài các cửa hàng của thành phố Cairo được’.
Ý Sid dự định rằng cậu chỉ việc mang những thứ đồ này nọ thôi.
‘Những vật phẩm thường được bán ở Cairo khó tìm thấy trong những ngôi làng bình thường. Điều này đáng giá hơn một đồng vàng nhỏ rất nhiều. Cho đến bây giờ, tất cả những số tiền tớ kiếm được đều chi vào để trả nợ, nhưng không phải lần này. Nhưng nếu tớ mua đúng vật phẩm, tớ có thể bán lại chúng với giá cao hơn’.
‘À, nếu mà cậu thấy ổn về chuyện đó thì…’.
‘Ừ..xin hãy cho mình đi cùng với’.
Sid nói trong khi vừa nhảy cẫng lên và chạy chạy xung quanh.
Thành thực mà nói thì Ark cũng muốn Sid đi cùng.
Nhờ Sid mà cậu mới có thể đi 20 giờ mỗi ngày. Mặt khác, cậu ấy cũng có tính cách thân thiện và luôn luôn kí hợp đồng để đưa Ark tiền với bất cứ thứ gì mà cậu bán. Tuy nhiên, lí do Ark thích Sid nhất là.
‘Vì là một Thương Gia và là một Hobbit, Sid có tới 6 túi đựng đồ. Với cái túi cậu nhận thêm được từ Hason nữa, tổng cộng số lượng túi trữ của cậu lên tới bảy cái.
‘Cairo là một thành phố vô pháp. Mình luôn phải có những kĩ năng dụng độc trong trạng thái sẳn sàng sử dụng ngay bất cứ lúc nào. Vậy nên, có Sid đi cùng cũng giúp đỡ rất nhiều’.
Được rồi. Nếu là Sid thì mình luôn chào đón cậu’.
‘Vậy thì đi nhanh thôi’.
Sid vung tay múa chân khi cậu tà tà đi.
Và thế là, Ark tiếp tục chuyến hành trình với cậu Thương Nhân người Hobbit đến thành phố Cairo.
************
‘Đây là tiền khoản tiền đã gửi’.
Hyun Woo nhìn vào tài khoản ngân hàng của cậu với đôi mắt đầy xúc động.
Kết thúc Event Quest, cậu đã đặt Fire Slayer lên sàn đấu giá và khoản tiền đặt cược cao nhất vừa mới được gửi đến cậu’.
Thực tế là, sàn đấu giá đã kết thúc từ lâu. Tuy nhiên, người gửi tiền lại gặp một lỗi máy tính không thể tránh khỏi, khiến cậu rất lo lắng cho đến khi xác thực rằng tiền đã được chuyển thành công.
Phần tiền gửi có giá trị lên tới 11.160.000 Won!
Khoản tiền đấu giá cao nhất là 12 triệu Won nhưng vì 7% phí đấu giá phải chi trả. Có nghĩa là, cậu đã mất đi 840.000 Won nhưng điều đó cũng đáng.
Giao dịch 1 – 1 với những người chơi khác, rất có thể là nơi thông dụng cho những trò lừa đảo. Hyun Woo cũng là nạn nhân của cái trò đó từ vài năm trước, khi cố gắng mua một món vật phẩm trị giá 100.000 Won từ một cặp đôi nọ.
Và một món đồ trị giá 12 triệu Won như Fire Slayer đây, nếu cậu bị gạt, chắc chắn Hyun Woo sẽ tức trào máu mà chết.
‘Ừ thì, mình chỉ cần nghĩ đó là thuế phải trả khi sử dụng sàn đấu giá và thu được một món tiền lớn. Dù gì thì mình cũng có được tới 11.160.000 Won mà. Và tính luôn cả cái Dark Robe kiếm được ngày hôm qua, bán được với giá 900.000 Won, nên ngày mai mình sẽ nhận được 870.000 Won.
Khi tổng cộng cùng với số tiền câu đang có trong tài khoản, Hyun Woo giờ đây sở hữu khoản tiền tầm 14 triệu Won.
Mặc dầu vật giá có tăng hàng ngày đi chẳng nữa, cậu sẽ vẫn có thể sống đủ và trả viện phí trong vòng hai đến ba tháng mà không lo mấy về vấn đề tiền nong.
Hyun Woo nở ra nụ cười thật ấm khi hoàn tất thủ tục ngân hàng.
‘À..hình như hôm nay mình phải đi đến bệnh viện cùng với chú Gwon Hwa Rang thì phải?’.
Hyun Woo nhớ về cú điện thoại cậu nhận được sáng nay.
‘Nói về chú Gwon Hwa Rang, cũng phải lâu rồi kể từ khi mình đến thăm nhà chú ấy lần cuối nhỉ? ‘ Ồ phải rồi, chẳng phải hôm nay là ngày chú sẽ đi thăm những người cựu tù mình phụ trách hay sao? Tính ra hôm nay là ngày mà mình sẽ gặp họ lần đầu’.
Gwon Hwa Rang đã mua hẳn một căn nhà cho những thành viên cải tạo ấy sống cùng nhau cách đây tầm một năm trước.
Hyun Woo mua một ít thức ăn trong khi cười thật tươi. Ba con gà và một bữa tiệc rượu.
Tổng tiền là 55,500 Won. Trả 2000 Won cho món cơm cuộn rong biển tới ba lần một ngày là thực sự là một số tiền hoang phí với Hyun Woo.
Tuy nhiên, ngoại lệ này là dành cho Gwo Hwa Rang và có lẽ là cho các nhóm cựu tù nữa. Nhưng cũng vì số lượng người đông, nên Hyun Woo không thể chi ít hơn được.
Nơi của Gwon Hwa Rang cách tầm 30 phút đi xe buýt.
‘Ai đây?’.
Một giọng nói vang lên khi cậu bấm chuông.
Và một người đàn ông xuất hiện.
Hyun Woo từng là một tội phạm vị thành niên nên cậu có một tâm trí và cơ thể khá gan góc. Tuy nhiên, cậu ngừng thở khi thấy người đàn ông xuất hiện trước mặt mình.
Một người to như con gấu, hình xăm kéo dài từ hông cho đến cổ. Dường như cậu đang thấy mình đứng trước một con quái vật cấp Boss với cái dòng tin nhắn cảnh báo liên tục xuất hiện trong đầu mình.
Gã đàn ông dò quét thân người cậu từ trên xuống dưới rồi nói.
‘Cái gì? Mày có gà hả?’.
‘À…a…em tới đây để gặp chú Gwon Hwa Rang’.
‘Nag? Mày biết Gwon?’.
‘Dạ, em là Hyun Woo. Hôm nay em có hẹn gặp chú’.
‘Ồ…ồ..’.
Gã đàn ông gãi đầu rồi mở to mắt ra trong kinh ngạc.
‘Ô…là chú em..Em là Ark’.
‘Dạ, đúng rồi ạ’.
‘Ah!! Sao chú mày lại chần chừ thế? Là anh đây, số 1405. Nhớ không?’.
‘Số 1405? Vậy ra anh là ông chú đó’.
‘Ừ, ừ. Anh nhận được rất nhiều sự giúp đỡ trong hôm ấy. Well, chú mày thật sự giống hệt như nhân vật trong game. Anh xin lỗi, anh không có con mắt tinh tường cho lắm. Đi vào nhà đi’.
Số 1405 nói đoạn, cầm tay và kéo cậu vào nhà mà chẳng để cậu tự đi.
Không lâu sau đó, Hyun Woo cảm thấy như mình vừa bị ném vào một thảo cầm viên như một món đồ chơi.
Ấn tượng đầu tiên về những ông này đó là, thân thể mấy ổng cứng hơn cả đá. Thẳng thừng mà nói, Hyun Woo nhận thấy những toán cướp chỉ rất đáng yêu nếu so sánh với những người này. Mười người đàn ông có thể chất hầu như giống nhau bao vây xung quanh cậu. Trong tình huống ấy, cậu chỉ còn biết ngồi xuống và chảy mồ hôi lạnh trên lưng.
‘Lão Gwon Hwa Rang nói rằng sẽ có thằng nhóc, nhóc…Nhìn xung quanh đi, thằng nhóc này từ đâu ra?’.
‘Gwon Hwa Rang phải đi một lát vì có chuyện đột xuất. Lão ta muốn chú mày đợi một tí. Như thế đó. Và khi lão đi đâu, lão chả bao giờ mang cái điện thoại đi theo cùng cả’.
Người đàn ông với cái sẹo hình con dao khủng khiếp nói, trong khi cười. Hyun Woo dường như xém thốt lên ‘Em xin lỗi, em sẽ đi mua một cái điện thoại ngay’.
Anh là số 1401. Kang Yoo Jin. Chú mày đã mua cho bọn anh thức ăn hả?’.
Kang Yoo-Jin nhìn chằm chằm vào set gà trong tay Hyun Woo.
‘Dạ’.
Và sau khi cậu vừa mới trả lời thế thôi, con gà đã hóa thành xương.
Nó thậm chí chưa mất tới 11 phút đồng hồ. Thật đáng sợ.
‘Bọn họ có định ăn mình luôn không? Mình sẽ chết chỉ vì lí do đó ư?’.
Hyun Woo đảo mắt, trông lo lắng. Cái cánh gà cuối cùng đã được số 1405, tên là Ma Chorung xử lý xong, đột nhiên cất tiếng.
‘Nhân tiện, chú mày đi đâu với Roco chưa?’.
‘Dạ? Chúng em chỉ đi uống cà phê thôi ạ’.
Cả nhóm cười phá lên với câu trả lời của Hyun Woo.
‘Chú mày là một thằng ngố’.
‘Anh nói rằng mày thích nhỏ đó’.
‘Ohuhuhuhu. Tất nhiên, vậy ông đã hôn con nhóc ấy chưa?’.
‘Aak. Đừng nói thế. Ta chỉ là bạn thôi và đó là một người đàn ông…uuk’.
‘Này, này, Ông không biết rằng đó là một tội ác?’.
Cuộc đối thoại nổ ra và những ông chú ấy bắt đầu tán gẫu nhau. Hyun-woo chỉ biết lắng nghe và lắc đầu.
"Chẳng có gì giữa em và Hye Sun. Cô ấy chỉ là cô em gái thân thiết với em mà thôi".
"Cái Gì?"
Tiếng nói của những ông chú dừng lại đột ngột. Họ ngờ nghệch nhìn nhau và thì thầm.
Bên cạnh cậu, Kang Yoo-jin thở dài và lắc đầu.
"Chúng ta hãy dừng lại đi. Tôi cảm thấy xấu hổ vì mấy người. Dù sao....Roco cũng thực sự nghiêm túc. Nó giống như thể đi so giữa cây và đá ấy.... "
"Ả? à, ông muốn nói tôi chứ gì? "
"Không, tôi không có ý om xòm gì hết. Dù sao thì Hyun-woo, không, gọi chú mày là Ark thì dễ hơn. Được không? Nếu có thể thì hãy thư giãn và ngồi cho thoải mái hơn một chút. Đây chẳng phải là sự trừng phạt gì cả. Tại sao chú mày trông lúng túng như vậy chứ? "
Hyun-woo nhận ra rằng cậu đang ngồi quỳ trên đầu gối. Cậu ho khan và bắt đầu ngồi chéo chân, Yoo-jin thấy thế mỉm cười và nói.
"Đừng quá lo lắng. Vẻ ngoài của bọn anh có thể trông giống như những con thú, nhưng không phải là bọn xấu "
Ma Chorung gián đoạn với một từ.
"Nói cho thẳng ra, bọn ta là những kẻ xấu."
"Ta không cãi đâu. "Um, đó là điều quá rõ ràng.
"Vậy thì nghe cho kĩ đây. Bọn anh không thực sự ghét những người như chú mày"
"Dạ? những người như em? "
"Ừ, vậy thì mày thấy đấy........"
Ma Chorung định mở miệng nói nhưng Kang Yoo-jin đã cản được.
"Ý định cũng giống như điều bọn anh đã nói. Thay vào đó, nó tốt hơn nhiều. Trong trò chơi, mục tiêu của bọn anh đều như nhau cả. New World phức tạp hơn anh nghĩ nên nếu anh gặp được một người thông hiểu về New World hơn, anh sẽ hỏi cho ra lẽ.
"Vâng, chuyện đó với em cũng ổn thôi ạ."
Đây là một chủ đề cậu biết nên Hyun-woo gật đầu đồng ý.
Thành thực mà nói, phản ứng của Hyun-woo với từ ‘cựu tội phạm’ khác hầu hết với mọi người khác.
Dù có là ‘cựu tội phạm’, người đó đã từng là tội phạm. Đó là một lối tư duy ích kỷ, tàn bạo và lạnh lùng nhưng đồng thời cũng tự nhiên, với những người bình thường.
Và bởi vì, bị vây quanh những người đặc biệt như thế này, Hyun-Woo…nhìn nhận họ với một cảm giác hoàn toàn khác.
Song, thứ cảm giác ấy, những suy nghĩ ban đầu của cậu về họ nhanh chóng vụt bay.
Cụ thể là, khi lần đầu được giới thiệu với người đàn ông số 1401. Kang Yoo-Jin có vẻ như là một người cộc cằn khó tính vì vết sẹo dài, nhưng thật ra ông chu đáo hơn những người bình thường rất nhiều.
Nếu có điều gì ông không đồng ý? Cậu có thể nghe trọng lượng trong lời nói và hành vi của ông. Những người khác cũng thế. Mặc dù vẻ ngoài họ có hơi ‘hổ báo’ nhưng khi nói về trò chơi yêu thích của họ, đôi mắt ai nấy đều sáng lên như những đứa trẻ’.
Hyun Woo cảm thấy ngạc nhiên bởi sự khác biệt giữa ngoại hình và lối cư xử của họ.
Và cậu quyết định sử dụng khoảnh khắc này để nói về những điều mình ưa thích trong game với những người có cùng sở thích giống như cậu. Sau khi tâm trí nhẹ đi, cuộc đối thoại ngày càng trở nên nhẹ nhàng hơn, vui vẻ hơn. Sự khác biệt giữa một Hyun-Woo chơi game để tồn tại và một họ, chơi game để tận hưởng quả thật là điều thú vị để nghe.
‘Một cơ quan tự chủ?’.
Cậu lắng nghe những tin tức mới về Jackson.
‘Ừ..đó là nhờ Gwon. Điều kiện là ông phải đi đến thủ đô và nhận được một lượng điểm thành tựu trong đấu trường trước mặt các quý tộc. Chà, nhưng bọn anh cũng thích thế. Bởi vì đánh nhau với quái vật đã ngày càng trở nên buồn chán.
Hyun-Woo cũng sẽ đi đến đấu trường vào một ngày không xa. Nhưng cậu không bao giờ nghĩ rằng chú Gwon-Hwa-Rang sẽ là người đầu tiên đến đó trước.
Có vẻ như những lời của cậu đến tai vị Lãnh Chúa Trẻ kia cũng đã có hiệu lực. Trong New World, sự tác động từ bên thứ ba dẫn đến kết quả bị thay đổi giữa hai bên kia hoàn toàn có khả năng xảy ra. Những thường thức và mối quan tâm thông thường dẫn đến một cuộc đối thoại sống động hơn hay thậm chí, là một kết quả khác.
Và Hyun-Woo cũng ngạc nhiên khi câu chuyện tiếp diễn.
Những kĩ năng mà họ có được cực kì thú vị.
Tất cả mọi kĩ năng độc đáo trong thực tại, bao gồm cả những kĩ năng mang phạm trù bạo lực, có thể nhận được trở lại khi đi vào New World. Mặc dù đi theo lập trình của máy tính nhưng hệ thống máy chủ New World không khóa hoàn toàn những kĩ năng của họ.
‘Huhuhuuhu. Mặc dù không có nhiều tiền ở làng Harun nhưng chúng ta sử dụng những kĩ năng của mình để có được mọi thứ với giá rẻ hơn. Vì thế mà anh đã nhận được kĩ năng ‘Hăm Dọa’. Chú mày có thể ‘Hăm Dọa’ tại bất cứ cửa hàng nào để lấy vật phẩm với giá rẻ hơn 10%. Tuy nhiên, nó lại làm chỉ số thân mật với người chủ giảm đi.
Đó là một kĩ năng của người cựu tù số 1402, nguyên nghề trước của ông là kẻ đi thu nợ.
Số 1406 là một cựu đạo chích với khả năng móc túi điêu luyện.
‘Đó mà cũng tự hào được hả? Anh đây có kĩ năng ‘Móc Túi’, cho phép lấy trộm đi một vật phẩm của quái vật đang trong tình trạng nguy kịch. Cái đó tốt hơn nhiều so với việc đi hăm dọa mấy Npc.
‘Ồn ào, ngừng ngay cái kĩ năng móc túi keo kiệt ấy đi. ‘Hăm Dọa’ cũng có thể tác dụng tới quái vật nữa đấy. Ông có thấy thỉnh thoảng nó sợ hãi không? Đó là bởi vì tôi Hăm Dọa nó đấy.
‘Huuhuuhu. Những thứ tầm thường. Hăm Dọa? Móc Túi? Bọn ông phải sống một cuộc đời mới nhưng lại cứ quần quần trong cái vòng lẩn quẩn ấy. Nhìn đây này. Kĩ năng ‘Ve Vãn’ cho 20 điểm thân thiện với những Npc nữ. Tình yêu và Hòa Bình. Kĩ năng này chẳng phải tốt hơn hay sao.
‘Ha, ông cũng áp dụng cái kĩ năng ông dùng lúc ‘chơi’ vợ vào trong game đấy à? Nếu ông là tôi, kĩ năng ‘Gian Lận’ tốt hơn nhiều vì nó cho tôi nhận được thêm 15% mỗi khi bán đồ mặc dầu tôi không phải là một Thương Nhân’.
Người có con số nhẹ nhàng, 1401, Kang Yoo-Jin cũng cất tiếng.
‘Ha, New World thật sự có những kĩ năng rất thú vị. Mặc dù cùng một nghiệp vụ nhưng phụ thuộc vào những kĩ năng chú em chọn và tập dượt, việc tạo ra và nâng theo một dạng nhân vật hoàn toàn khác, là điều có thể.
Nó nhấn mạnh đặc trưng rằng những kĩ thuật trong thực tế có thể trở thành một kĩ năng trong New World. Trong thực tế, có một số kĩ thuật không nên được chuyển sang cho thực tế ảo, và cũng có những kĩ thuật làm ta thấy xấu hổ. Song, dù là gì,thậm chí nếu bạn không sử dụng kĩ thuật đời thực của mình vào game, sau cùng, nó vẫn có thể có khả thi.
Chúng ta thừa nhận những kĩ năng riêng của những người chơi khác rất tuyệt vời, và đồng thời thấy ghen tị với họ.
Đây là một trong những lí do làm mọi người bị thu hút bỏi New World. Và chính vì điều này mà Hyun Woo không cảm thấy sự khác biệt nhiều lắm giữa mình với họ.
Đó là lí do, tại sao những sở thích chung luôn luôn rất quan trọng.
‘Ồ, nó nhắc em nhớ tới….
Hyun-Woo đột nhiên nhớ ra thông tin về Survival Cooking cậu học ở Giran. Khi đạt đến Cao Cấp, nó có thể tạo ra một món ăn phối trộn từ hai loại thức ăn khác, và cho ra một hiệu ứng đặc biệt.
Những thức ăn có thể tăng chỉ số Charm, Voice…khi nấu ăn, thật sự không thể đoán được hiệu ứng nó sẽ cho ra là gì.
Nhưng khi nghe những ông chú này chia sẻ, cậu nghĩ rằng những đĩa thức ăn cho những hiệu ứng như thế, có lẽ sẽ liên quan tới một số kĩ năng nhất định.
Những món ăn có khả năng tăng Charm, có thể được sử dụng cho kĩ năng ‘Ve Vãn’ và những đĩa ăn có tác dụng tăng cao cường độ âm giọng, có thể tăng cường tác dụng của kĩ năng ‘Đe Dọa’.
Ý tưởng của Hyun Woo làm cho nhóm cựu tù thấy thú vị.
‘Ara? Có những thức ăn có thể cho ra những hiệu ứng như thế nữa cơ à?’.
‘Anh đã không đi xem sàn đấu giá à?’.
‘Những món ăn ở đó đều có hạn sử dụng. Khi nó không có hiệu ứng đặc biệt và lại còn có hạn sử dụng ngắn, dù cho là sàn đấu giá đi chăng nữa thì cũng rất khó để bán được. Không có thực phẩm cho hiệu ứng đặc biệt nào được bán trên sàn đấu giá từ trước đến giờ cả.
‘Hiểu rồi’.
‘Có rất nhiều thức ăn với những hiệu ứng không rõ, nó có thể tăng sức mạnh, nhanh nhẹn và đôi khi, có thể gặp những thực phẩm có độc gây ra những hiệu ứng tai hại.
‘Này? Chẳng phải điều đó rất tuyệt sao?’.
‘Well, nó sẽ giúp rất nhiều khi anh gặp khó khăn’.
‘Em sẽ làm thật nhiều những món ăn cho mọi người. May thay, kĩ năng nấu nướng đã đạt đến Cao Cấp và có thời hạn sử dụng lâu hơn. Hiện giờ em không có thời gian để tới thủ đô được. Các anh có thể tới Cairo được không?’.
‘Cairo?’. Đó là nơi chú mày đang bị kẹt lại à? Anh sao chưa bao giờ nghe thấy?’.
‘Rất khó để tìm được thông tin về nơi đó. Đó là thành phố vô pháp Cairo’.
Đôi mắt của những người cựu tù sáng lên khi họ nghe được về một thành phố, nơi mà không hề có luật lệ nào tồn tại.
‘Một thành phố không luật lệ? Chẳng phải nó giống như huyện Harlem đó sao? Hoo, mình chắc chắn phải đi đến đó mới được’.
‘Được rồi, vậy trước khi đến Thủ Đô, chúng ta sẽ ghé đến Cairo’.
‘Vậy để em giải thích tình hình hiện giờ của mình’.
‘Được rồi, bọn anh đã hiểu’.
‘Huhuhu, giờ mới hiểu được tại sao em là một người chơi cấp cao’.
‘Anh chúc chú mày điều tốt lành nhất Ark ạ’.
Không ai biết cuộc nói chuyện là gì, nhưng sau này, tương lai của Hyun Woo đã khác hẳn và New World sẽ bị rúng động vì nhóm cựu tù.
Sau một tiếng đồng hồ, Gwon Hwa Rang quay trở lại.
Hyun Woo đứng lên và dự định đi tới bệnh viện để thăm mẹ mình dù cậu có hơi chút tiếc nuối. Một thành viên trong nhóm tiễn cậu ra bênh ngoài
‘Ark, lần sau chú mày có đến, gọi trước. Bọn anh sẽ chuẩn bị gà cho mày’.
Kang Woo-Jin nói, vỗ vai Hyun-Woo.
‘Và…nếu mày có gặp khó khăn gì thì cứ nói bọn anh. Tụi anh không phải là thứ tốt đẹp nhất nhưng, bọn này sẽ luôn ở cạnh em. Nếu chúng ta có thể làm bất cứ điều gì để giúp đỡ nhau, chúng ta nên làm thế.
‘Dạ’.
Hyun-Woo chia tay bọn họ mà chẳng có ý nghĩ cụ thể nào.
Sau đó, cậu bắt xe đến bệnh viện cùng với Gwon Hwa Rang.
‘Cuộc gặp gỡ thế nào rồi con? Họ là những anh chàng tốt chứ?’.
‘Dạ, lúc đầu con có hơi sợ’.
‘Chú thật sự muốn con gặp những người đó’.
‘Vâng? Tại sao ạ? Nhắc mới nhớ, Ma Chorong cũng nói như thế ấy?’.
Gwon Hwa Rang mỉm cười rồi thì thầm.
‘Có một số người không hề giống như vẻ bề ngoài của họ tí nào con ạ. Trong số những người đó, anh ta là người không muốn trở thành tội phạm nhất. Nhưng thị phi không tránh khỏi xảy ra và anh ta buộc phải sống trên những con phố. Và chẳng bao lâu, bị ép buộc phải sống một cuộc đời không có hồn, rồi cuối cùng, sa vào con đường tội ác. Nói chi tiết hơn về điều này, quả thực không tiện’.
‘………..’.
‘Tất nhiên, ta chẳng hề có nuối tiếc gì. Ta nghĩ mọi người nên nghĩ kỹ hơn về cuộc đời họ sẽ thay đổi sâu sắc ra sao với những điều mình đã chọn. Vậy nên, con phải nghĩ về những thứ mà mình tự hào. Bố mẹ của con…hum…hum..trong nghịch cảnh, những lúc hiểm nguy và khốn khó, chính con phải tự dùng sức mình, năng lực của mình để vùng dậy, và chắc rằng mình sẽ không bao giờ bị sa ngã vào con đường đồi bại’.
‘Dạ. Con mong anh chàng Chorong đó sẽ không ghét những người như con’.
Hyun Woo xấu hổ với cái ý nghĩ rằng bọn họ thực sự là ‘loài’ khác mình, thậm chí là trong một lúc.
‘Nếu bọn họ không có chú Gwon Hwa Rang thì ….’.
‘Dù gì đi chăng nữa thì chú không thể bỏ mặc họ được con ạ. Bởi vì con biết đấy, thoát ra khỏi một vũng lầy bằng chính sức lực của mình thì khó đến nhường nào. Thành thực thì, đó là lí do mà ta đã bỏ đi ngày hôm nay. Rất nhiều trong số họ sẽ nhận ra điều đó khi họ chứng kiến một con, đã đấu tranh và cố gắng thế nào để sống đúng và sống tốt, thậm chí là du đang ở trong cảnh bi ai. Ta muốn dạy bọn họ, thông qua con và New World. Và ta xin lỗi vì đã không nói trước với con’.
Gwon Hwa Rang nói với điếu thuốc lá trên môi, thổi ra một làn khói khi nhìn vào cửa sổ chiếc xe.
Hyun-Woo ngồi bên cạnh và ngắm nhìn khuôn mặt của ông một hồi.
Biều hiện đó.
Đó là khuôn mặt Hyun-Woo thấy Gwon Hwa Rang vào lần đầu gặp mặt.
Khi mấy đám truyền thông bát nháo chỉ trích ông như một gã tội phạm vì đã bắn vào kẻ phạm tội. Bằng cách nào đó, cậu rất muốn giúp ông..Nhưng đó âu cũng là cái kết đã định sẵn cho một viên thanh tra tài năng. Ông sau đó vẫn sống tốt và sống đúng. Đó là sức mạnh địch thực của Gwon Hwa Rang, người mà cậu tôn trọng và tự hào.
‘Điều đó ổn cả ạ. Con thích lắm. Và con thích những người anh lớn tuổi’.
‘Vậy thì chú mừng.
‘Mà nhân tiện, đó có phải là sự dàn xếp để giới thiệu về mười ông anh đó không? Chú cũng coi con như là con nuôi rồi mà?’.
Chiếc xe đột nhiên rung lên trong giây lát.
Gwon Hwa Rang giả vờ không quan tâm và tiếp tục hút thuốc.
Một nụ cười nở trên môi Hyun Woo khi cậu tựa vào chiếc ghế sau.
Trong ngày hôm đó, Hyun Woo có được ’10 người anh’.
*
‘Nơi đó được gọi là Cairo hả?’
Ark nhìn vào cái bóng mờ mờ của thành phố bị lộ ra từ những rặng núi.
Từ bên cạnh, Sid thì thầm.
‘Ở đó, vậy là chúng ta có thể đươc nghỉ sớm phải không?’
‘Ừ..lần này tớ sẽ tắm cho thỏa thích’.
Ark cuộn tấm bản đồ lại và gật đầu.
‘Tin tốt đấy’.
Sid đổ sụp xuống từ vị trí đó.
Họ đã đi đến Cairo sau bốn ngày đường, tính lúc khởi hành từ Grian.
Qủa thực, bốn ngày đi liên tục, đó là một chuyến hành trình dài và quá cực nhọc.
Và nguồn gốc cho cơ sự này bắt đầu bằng một lời duy nhất của Ark.
‘Để tiết kiệm thời gian, chúng ta hãy đi thẳng tới Cairo’.
Mặc dầu Hasen có chỉ ra vị trí của Cairo nhưng vùng địa hình xung quanh vẫn chưa rõ. Tìm ra vị trí chính xác để từ Giran mà đến được Cairo chắc chắn rất mất thời gian. Thế nên, Ark quyết định tìm cách chọn đường đi ngắn nhất đến Cairo thông qua bản đồ.
Và đó là một sai lầm.
Khu vực xung quanh Cairo và Giran vẫn còn chưa rõ.
Có một khu rừng rất rậm mà lối ra vẫn chưa được khám phá.
Và cậu cũng không hề nghĩ khu vực đó là tổ trú của những quái vật có cấp 100 trở lên.
Với phần thưởng từ nghiệp vụ cậu nhận được mỗi khi đêm về, thật sự không khó để đánh bại bọn chúng. Thế nhưng, nếu là ban ngày, câu chuyện sẽ khác hẳn. Ngoài ra, còn có rất nhiều vực sâu trên những vùng bằng phẳng và những đầm lấy thì cứ như một mê cung. Họ chạy thoạt khỏi khu rừng đã là một điều kì diệu.
Sid nhìn Ark đôi mắt mỏi mệt.
‘May mà, tụi mình đã tìm được một vài tàn tích ẩn giấu trong khu rừng và nâng cao điểm thân mật với Npc của tộc Migu Migu. Nếu không có ông ấy, mình chắc chắn đã chết rồi’.
Tình huống ngày càng khó khăn bởi vì tính cách của Ark, thứ mà Sid luôn luôn cảm thấy sợ. Vốn đã thế, nay Ark lại không ngủ được tí nào trong suốt hai ngày liền. Và cũng vì thế mà thậm chí Sid cũng bị kéo theo luôn. Ngoài ra, những sinh vật đuổi theo Sid cũng khiến cho cả hai căng thẳng. Tất nhiên, cậu bị thiếu ngủ trầm trọng và cảm thấy cực kì mệt mỏi. Việc đó khiến cho máu của Sid giảm dần, giảm dần cho đến khi nó rơi vào tình trạng nguy kịch. Mình thà chết còn hơn. Đã bao nhiêu lần Sid nghĩ như thế?
Người ta có thể đi vào khu vực rừng này thông qua Giran. Tất nhiên điểm phục sinh đặt ở Giran. Cậu có thể lấy cái cớ chết trong rừng để đi về Giran nghỉ ngơi nhưng.
Cậu nhận ra điều đó khi chứng kiến Ark chiến đấu, cậu ấy luôn bảo vệ Sid. Tất nhiên, thậm chí Sid biết rõ đó không phải là một minh chứng cho tình bạn đẹp đẽ gì. Nó chỉ là, sẽ rất khó khăn để thu hồi lại số lượng Japtem từ 7 cái túi.
Sau đó, cả hai người vượt qua cái khổ ải đó và cuối cùng cũng đến được Cairo.
‘Cậu đã làm được rồi Sid. Sid. Cậu đã làm được rồi. Tuyệt lắm. Cậu tuyệt lắm Sid à.
‘Chuyện gì xảy ra hả?’.
‘Oh, không. Bụi đột nhiên vào mắt mình thôi’.
Sid dụi dụi đôi mắt bằng tay áo mình.
‘Bây giờ đi thôi. Chúng ta cần tổ chức sắp xếp những thứ đồ của mình và đi nghỉ chân chút.
‘Ừ’.
Lời của Ark làm Sid nở nụ cười đến tận mang tai và gật đầu.
Hai người nhanh chóng đi theo những rặng núi.
Cairo nằm trên đỉnh núi, giống như thành phố Michu Picchu được công chiếu trong những bộ phim tài liệu. Bóng của thành phố dưới ánh trăng có kích cỡ như lâu đài của Jackson.
Cửa vào Cairo được canh gác bởi những Npc.
Không giống như những thành phố khác, những vệ binh này ăn mặc giống như bọn đạo chích.
Ark và Sid nhìn vào khung cảnh huyền diệu của những cây nho xung quanh khi họ đến lối vào cổng. Vệ binh cau mày, vẻ mặt tối lại và chắn ngang họ.
‘Khoan đã. Cái gì ? các người?’.
‘Hử? Bọn mày vừa mới vào thành phố à?’.
‘Bah! Đi ra. Đây không phải là nơi cho lũ nhóc có thể mò vào’.
‘Ý ông là sao?’.
‘Mày không nghe tao nói là hãy cút đi hả?’.
‘Nếu mày khiến tao phải nói thêm lần nữa, tao sẽ khiến mày bỏ đi trong cay đắng đó con ạ’.
Những vệ binh hung hãn đẩy họ đi.
Không khí thật căng thẳng. Họ không thể gây chuyện với vệ binh khi mới chân nước chân ráo đến một thành phố mới được. Sau cùng thì Ark và Sid bị đuổi ra ngoài với khuôn mặt bối rối.
‘Tại sao họ lại làm thế? Npc lại ngăn người chơi vào một thành phố sao?’.
Tất nhiên, có những trường hợp Vệ Binh sẽ không cho người chơi vào thành. Ví dụ như khi họ dính trạng thái Chaotic. Khi Ark đang nghĩ, cậu đột nhiên nhận ra điều mình quên.
‘Ahhh! đây là thành phố chỉ dành cho những kẻ phạm tội thôi’.
‘Ô, phải rồi. Tớ nghe đâu chỉ có Chaotic User mới vào được Cairo’.
Sid dường như cũng có cùng ý nghĩ khi cậu ta thở dài bực bội.
‘Chúng ta làm gì bây giờ. Chúng ta đã đi xa đến mức này’.
‘Không phải bằng cách này’.
Một nụ cười nở trên môi Ark.
‘Huuhuhu, mình đã thu thập một vài thứ từ lâu mà lại quên béng đi. Mình không nghĩ là nó sẽ được dùng cho việc này. Tất nhiên, mình đã sưu tập hết mọi thứ vì không biết được, khi nào mình sẽ cần nó’.
‘Snake, đưa bố cuộn giấy ‘Dối Gạt’.
Snake nhả ra một cuộn giấy màu đỏ.
Sau khi nhìn thấy cuộn giấy, Sid cũng reo lên.
‘Ể? Nó, là nó!’.
‘Mình đã lấy những cuộn giấy này từ Leo’.
Ark nói với nụ cười. Thực tế là, đây là thứ vật phẩm đã trữ lại rất lâu trong túi cậu và mỗi khi túi đầy, cậu ngay lập tức nghĩ đến việc bán nó đi. Tuy nhiên, bán một thứ vật phẩm đặc biệt này mà cậu cất công kiếm được thì có hơi chút…không dễ chịu. Nhưng cuối cùng, nhẹ nhàng làm sao…cuộn giấy này lại giúp cậu giải quyết vấn đề.
‘Vậy chúng ta hãy xem thử nhỉ’.
Ark sử dụng cuộn giấy để thay đổi thông tin nhân vật.
Tên Ark Tộc Human Liên Kết Good+200 Danh Tiếng 1635 Cấp Độ 90 Nghiệp Vụ Dark Walker Danh Hiệu Cat Knight, Caretaker of All, Jackson’s Hero HP 1745 Mana 1355 (+100) Tâm Linh Lực 100 Sức Mạnh 234 (+ 5) Nhanh Nhẹn 264 (+ 17) Sức Bền 334 Thông Thái 33 Trí Tuệ 262 May Mắn 44 Linh Hoạt 26 Nghệ Thuật Giao Thiệp 23 Ảnh Hưởng 55 (+ 10) Chỉ Số Đặc Biệt: Kiến Thức Cổ Vật 53 Những hiệu ứng trang bị Black Bear Mouse Leather Armour: Agility + 2, Frost Resistance + 20
Cat Paws: Attack Speed +10%, Agility +15, Critical Hit +10%
Crystal Golem’s Head: Mana + 100Norad Boots: movement speed + 10%, avoidance rate + 5%
Adelaine’s Necklace: Def + 40, Affection + 10
Resurrecting Spirit: Strength + 5, Mana Recovery + 5% * Tất cả các kĩ năng trong bóng tối tăng 30%.
* Cho khả năng ‘Ẩn thân’ trong bóng đêm (15 phút – bị hủy nếu tấn công).
* Tăng khả năng kháng Sợ Hãi, Bóng Đêm, Mù, Mê Hoặc thêm 50%.
* Có khả năng mang lại công dụng đích thực của vật phẩm.
Sử dụng cuộn giấy ‘Dối Gạt’, người chơi có thể thay đổi Level và Liên Kết, một trong các chỉ số có thể ngẫu nhiên được thay đổi. Tuy nhiên, chỉ số và Level được thay đổi không quá cao hay thấp 10 đơn vị so với chỉ số, level thật.
Thời Hạn: 1 tiếng đồng hồ.
‘Tăng 10 Level và biến đổi Liên Kết trở thành Chaotic’.
Level hiện tại của Ark đã tăng tới 90 sau ba ngày ở trong rừng. Cuộn giấy ‘Dối Gạt’ tăng Level hiện tại của cậu lên 100. Và vì trở thành một Kẻ Phạm Tội, nên tên của cậu chuyển màu thành đỏ. Nhưng vì những kẻ Tội Phạm khác cứ vào rồi ra thành phố. Cậu không thể ngang nhiên thay đổi trạng thái và level của mình được.
Đó là lí do cậu chọn thay đổi vào ban đêm.
‘Mình chỉ có mỗi cuộn giấy này thôi’.
‘Thế còn tớ đi sao?’.
‘Mình sẽ vào Cairo và mua thêm thật nhiều cuộn giấy. Mình cũng sẽ thu thập thông tin nếu có thể. Sid sẽ ở đây, chọn nơi thích hợp để trú thân. Nếu cậu gặp bất kì kẻ Phạm Tội nào, cậu sẽ gặp nguy đó.’.
‘Vậy hãy cứ làm như thế đi. Làm ơn’.
Cảm thấy yên tâm, Sid gật đầu.
Ark cười nhẹ.
‘Mình sẽ trừ tiền mua giấy vào phần vật phẩm bán được’.
Sau khi giao phó niềm tin cho nhầm người, Sid, cậu Hobbit tội nghiệp lặn lội từ Giran đến tận Cairo, cố gắng tỏ vẻ tội nghiệp để gợi chút sự cảm thông trong Ark. Tuy nhiên, khái niệm thông cảm không tồn tại trong Ark. Sid chỉ đành biết nặn ra nụ cười lạ lùng rồi gật đầu.
‘Ừ…ừ…phải rồi..haha’.
‘Vậy thì mình đi đây. Coi ẩn thân cho cẩn thận’.
Ark nhìn Sid với sáu cái túi chứa đầy vật phẩm. Cậu bắt đầu đi đến cửa của thành phố Cairo và thái độ của các Npc thay đổi hẳn.
‘Ê ê, đứng lại đó, mày là thằng hồi nãy hả?’.
‘Ờ, ừ?’.
Sau khi nhìn lên, ngó xuống, tên Npc cười lớn.
‘Kukukkuk, có mùi máu tỏa ra trên người mày. Tên bạn bé nhỏ của mày đâu rồi?’
‘Tên Hobbit ấy đã biến thành món khai vị của ta rồi. Nhưng tụi mày đã nói xong chưa?’.
‘Huhuhu. Mày là kẻ xấu xa đã phản bội người bạn đã cất công cùng mày đến tận đây. Tao thích bọn đểu giả hơn những gã đàn ông điển trai. Đây không phải là thiên đường cho những điều tốt đẹp. Được, nếu mày đã có thể bỏ tấm mặt nạ đạo đức giả ấy ra, thành phố này luôn luôn chào đón mày.
Điểm thân thiện của Ark với các Vệ Binh nhanh chóng tăng.
Ark muốn nhân cơ hội này để tìm thêm thông tin.
‘Nhân tiện, tụi bay có thấy cái thằng đầu đỏ nào đi vô đây không?’.
‘Một thằng tóc đỏ? Hmmm…Để coi nào. Trả lời câu hỏi này có hơi khó đấy. Hàng trăm người đến đây và bỏ đi mỗi ngày. Và hầu như tên nào cũng đội mũ cả’.
‘Vậy thì có điều gì kì lạ xảy ra cách đây vài ngày trước không?’.
‘Có nữa à? Chà, đây là một thành phố vô pháp, có nhiều chuyện xảy ra, nhưng chẳng có gì đặc biệt tới mức mày nói cả. Mặc dầu những ngày này, mấy cây nho bảo vệ thành phố đã tự nhiên bị úa đi một tí. Chỉ có thế thôi. Mày muốn biết những thứ như thế hả?’.
‘Qủa thực, tao hiểu rồi’.
‘Nếu mày cần giúp, cứ nói tao, tao sẽ giúp hết mình’.
‘Chỉ cho mày thôi đấy. Một kẻ ngoại quốc thì phải biết bảo vệ chính mình’.
Bọn Npc Vệ Binh tặc lưỡi và nói.
Ark mặc kệ chúng và đi vào Cairo.
Cậu không thể thấy an toàn trong thành phố. Cairo là một thành phố vô pháp. Tuy có vệ binh nhưng nếu một cuộc chiến nổ ra ngay trong thành phố, giữa các người chơi với nhau, Npc sẽ chẳng thèm để tâm.
Họ chỉ duy trì sự an ninh ở mức tối thiểu và chỉ hành động khi thành phố Cairo bị tấn công.
Đây là Vùng Tội Phạm, nơi những Chaotic Player được chào đón.
Tất nhiên, nếu như người chơi cứ mãi đánh nhau trong thành phố, tất diễn bọn họ sẽ rất mệt, cả thể chất lẫn tinh thần. Khi ấy, sẽ có một vài quy định được đề ra. Nhưng với Ark, một kẻ mới bước chân vào thành phố, sẽ chẳng có vấn đề gì.
Tất nhiên. Cairo hoàn toàn khác với những nơi khác.
Giây phút Ark đặt chân vào thành phố, đã có vô số Chaotic User đang nấp trong những con hẻm sử dụng [Insight] để xác định được cấp độ của Ark. Ngoài ra, thậm chí có vài người chơi cũng tạo thành tổ đội. Mục đích không phải là để hình thành một party, nhưng là để xem xem liệu Ark có thể trở thành một người đồng đội hay không.
‘Sheshh, Level của hắn cao quá’.
‘Hắn cũng đang trong một tổ đội. Nếu dây phải, thì sẽ mệt đấy’.
‘Kẻ mới vào thành phố nên là một tên Newbie để chúng ta có thể dạy dỗ chứ’.
Và thế là những người chơi tụ tập lại với ý định ‘dạy dỗ’ Ark đều rút lui cả.
Vì hệ thống của New World, một người chơi càng có level cao thì càng ít có khả năng trở là một Chaotic Player.
Cần một lượng tiền khổng lồ để bỏ đi trạng thái này và tổn thất sẽ quá lớn nếu họ chết.
Khi còn ở Level thấp, nhận trạng thái Chaotic không có mấy hiểm nguy mà lại thu được lợi lớn. Nhưng khi Level càng cao, nguy hiểm sẽ càng tăng mà trong khi, lợi ích không tăng là bao.
Bởi vì thế mà, những người chơi ở Cairo chủ yếu chí có Level tầm 30 – 40. Tất nhiên chúng sẽ không bao giờ dám động vào một người chơi có level cao gần gấp 3 lần chúng. Một Ark có level 100 nhờ cuộn giấy [Dối Gạt].
‘Đã vượt qua được điểm đầu tiên’.
Ark cuối cùng cũng thư giãn và đi tìm trung tâm mua sắm trong thành phố.
Trong thành phố Cairo, mọi thứ không chỉ được bao quanh bằng những bức tường. Mỗi tòa nhà đều được bao phủ bởi những cây nho màu tím xum xuê. May mà, những tòa nhà không giống như những thành phố khác và có những hình dạng khác biệt. Nhưng kết cấu của thành phố thì khá phức tạp, tìm đường đi rất khó. Cậu phải đi vòng quanh rất lâu và cuối cùng, cũng khám phá ra một nơi kì lạ.
Cảnh Báo!
Cách đây rất lâu, trong thời chiến, một Kẻ Độc Tài cai trị được 1 năm đã ra lệnh xây cái hố này. Thuở đó, hắn ta thề sẽ lấp đầy lỗ bằng xác của những kẻ xâm nhập. Và vì thế, lỗ này có tên là ‘Địa Ngục’. Nhưng sau khi cuộc chiến tranh kết thúc, và lời thề chưa được thực thi, không có một tài liệu nào nói về lỗ này, cũng như độ sâu nó có thể đạt tới bao nhiêu. Tuy nhiên, từ cơn giận khủng khiếp của tên hoàng đế, hắn có thể đã cho xây một hố dài tới vài trăm mét. Nếu bị rơi xuống, 100% khả năng bạn sẽ bị chết. Chỉ có những kẻ muốn tự sát mới được phép
Đây là nơi xử lí xác chết trong trung tam thành phố.
Lịch sử quả thật đẫm máu như dự đoán, và phù hợp với một thành phố vô pháp.
‘Aaa. Không phải lần này’.
Ark nhìn cái hố, miệng há rộng ra vì ngạc nhiên, quay đầu đi.
Nếu có thể, cậu muốn khám phá Cairo thêm tí nữa nên bây giờ không phải là lúc. Cậu thật tình cũng đang lo lắng cho Sid ở bên ngoài và cuộn giấy [Dối Gạt] cũng có thời gian hạn định.
Uư tiên hàng đầu của cậu là nhanh chóng tìm ra trung tâm mua sắm.
Cậu chạy xuống hạ khu của thành phố để tìm nhưng rồi khi đặt chân vào trung tâm, mới nhận ra rằng có điều gì đó không đúng.
‘Đây…đây…nói mới nhớ..đây chẳng phải là buổi tối sao?’.
Thậm chí sai lầm này là không đáng.
Cậu đã chọn thời điểm buổi tối để đi vào Cairo bởi vì sẽ được nhận thêm chỉ số khi bóng tối phủ xuống. Nhưng, cậu đã không xem xét mục tiêu lúc đầu của mình. Trong New World, các Npc cũng đóng dọn hàng vào buổi tối để đi ngủ. Và bây giờ, tất nhiên là những cửa hàng đã đóng hết bởi vì đang là buổi tối.
‘Chết tiệt. Trong New World, bây giờ là bình minh tương đương với 5 giờ sáng. Những cửa hàng sẽ mở vào lúc 8 giờ. Nên lẽ nào mình phải đợi thêm ba tiếng nữa sao?’.
Thời hạn của cuộn giấy của cậu rất hạn chế.
Chắc chắn nó sẽ hết hiệu lực trước khi các cửa hàng có thể mở cửa.
Và chắc chắn là cậu sẽ bị các Vệ Binh Npc tấn công nếu như họ thấy cậu.
Nhưng có phải là hết đâu, khi một Npc xuất hiện, lũ người chơi Chaotic cũng sẽ đi a dua theo. Nếu cậu sử dụng ‘Ẩn thân’, thì có thể trốn thoát nhưng không thể mua vật phẩm từ các cửa hàng và cậu cũng không thể thu được thông tin về người đàn ông màu đỏ.
‘Sau cùng thì mình đến tận đây và chẳng thể làm được gì’.
Tất nhiên cậu cũng có thể trở thành Tội Phạm nhưng Ark muốn tránh giải pháp đó, lâu chừng nào, tốt chừng ấy.
Một khi trở thành Chaotic User, Liên Kết và Fame sẽ bị giảm tới 30%. Nhưng có phải là hết đâu. Ở Level 90, để xóa đi trạng thái Chaotic, cậu phải đầu hàng các vệ binh và chịu bị nhốt trong tù 9 ngày trong thời gian thực và phải trả một khoảng phí 90 vàng.
Đó là một hình phạt kinh khủng.
‘Không, phải có một cách khác chứ?’.
Ark tuyệt vọng chạy vòng quanh những khu mua sắm.
Đó là khi Ark phát hiện thấy một ánh đèn nhỏ sáng lên từ một cửa tiệm. Tiệm tạp hóa ở một con hẻm nhỏ nơi hạ khu của vùng thung lũng. Cánh cửa thì khóa nhưng chắc chắn vẫn có Npc ở bên trong.
‘Có ai ở trong đó không?’.
‘Giờ này? mày là thằng nhóc loại gì đây?’.
‘Ôi, thật may là có người. Ông ơi, con muốn mua vài thứ’.
‘Đóng cửa rồi. Và vì phiền quá, đi đi’.
‘Có chuyện gấp lắm. Làm ơn xin ông mở cửa ra đi ạ’.
‘Ta nói là ta sẽ không bán’.
Tuy nhiên, Ark tin rằng cửa hàng này là sự lựa chọn mở cho cậu.
Cậu không ngừng đập cửa cho đến khi cánh cửa mở ra và khuôn mặt của một người đàn ông giận dữ xuất hiện.
‘Để ta yên. Mới có sáng sớm, mày không phải khùng điên thế này đâu’.
‘Con xin lỗi. Nhưng thật sự có chuyện gấp lắm. Làm ơn cho con ít phút thôi để mua vài thứ. Nó chỉ mất chút xíu thời gian thôi. Xin ông đấy’.
Ark cúi đầu và cầu xin, khuôn mặt người đàn ông dần dần dịu lại. Ông gãi đầu, thở dài trước khi lắc đầu.
‘Nghe này con ạ. Ta cũng không phải là hạng người nói không với những người đang tuyệt vọng. Tất nhiên, ta cũng muốn buôn bán giống như một người làm ăn bình thường. Nhưng vấn đề ở đây không phải là do con. Ta cũng không thể chi trả cho sự bảo hộ của con. Mặc dù ta muốn nhưng ta cũng không thể.
‘Hử? Không thể chi trả cho sự bảo hộ? Ý ông là sao ạ?’.
‘Đi vào trong đi. Thấy chưa? Con đã hiểu rồi chứ?’.
Người chủ cửa hàng phiền muộn chỉ vào bên trong. Đó là một mớ hỗn độn. Những cái kệ đựng đồ và cả những vật dụng bị đánh nát vào tường. Sàn nhà thì chi chít những vật phẩm bị vỡ, trải đầy khắp nơi. Nhìn vào tình huống cũng đã nói chắc rằng đã có chuyện nghiêm trọng nào đó xảy ra ở đây.
‘Con giúp được gì không ạ?’.
‘Hả? Con nói gì?’.
‘Ý con là ông có cần giúp gì không?’.
Ark là người đã rất quen với việc làm thân với các Npc.
Nếu không nhận được phần thưởng, cậu sẽ nhận những lời biết ơn. Chẳng có mất mác gì cả và cái hệ thống đó đã khiến cách cậu cư xử với các Npc trở thành một thói quen.
Người chủ tiệm nhìn cậu bằng đôi mắt khó hiểu.
‘Tại sao con muốn làm thế? Có nhầm không đấy?’.
‘Ah..không’.
Người chủ cửa hàng ngạc nhiên và lăn lắc cái đầu.
‘Đó là bởi rất lâu rồi ta mới nghe được những từ như thế. Con cũng là một người ngoại quốc phải không? Những người ngoại quốc đến đây thường không thèm quan tâm đến những vấn đề của người khác. Tất nhiên, hầu hết trong số bọn chúng đều là tội phạm cướp của, giết người.
‘Ohh…nhắc mới nhớ, đó là đặc điểm của Cairo mà?’.
Những Kẻ Tội Phạm không bao giờ quan tâm đến việc nâng điểm thân thiện với các Quest Npc. Đó không phải là điều quan tâm chính của chúng.
Chúng chỉ quan tâm đến số lượng người chơi có thể bị PK và nhận được những vật phẩm như thế nào trước khi xóa bỏ đi trạng thái này. Tất nhiên, sẽ không có bất cứ ai có hứng thú với nhiệm vụ và hoàn cảnh của các Npc cả. Ark nhanh chóng nắm bắt được tình hình và trả lời.
‘Nói chuyện ở nơi này thật không tiện nhưng con không giống như họ. Tất nhiên, con chưa bao giờ làm bất cứ điều gì khiến bản thân xấu hổ. Và bởi vì một số hoàn cảnh không thể tránh, con vô tình phạm tội. Sau khi xong việc ở nơi đây, con sẽ đi xin tự thú để nhận được sự khoan hồng của pháp luật’.
Với một Ark đang ‘thành thật’ như thế, người chủ tiệm gật đầu.
‘Không ta hiểu. Một người như thế mới đáng tin’.
‘Vậy giờ ông có thể giải thích tình hình cho con chứ? Con nghĩ rằng việc giải quyết những vấn đề của người khác chính là định mệnh dành cho mình. Con tuy là Tội Phạm nhưng nó không đủ để đánh giá quá khứ của con thông qua tình trạng hiện thời.
‘Whew, nhưng’.
Người chủ cửa hàng như đang lo lắng về điều gì đó và nói rất nghiêm trang.
‘Nhìn con thì ta hiểu nhưng tối qua, nơi này đã có một kẻ cướp đến quấy’.
‘Một kẻ cướp?’.
‘Đúng thế. Thực sự là, đây không phải lần đầu. Ngạc nhiên thay, đây là lần thứ ba trong hai tuần liền, cửa hàng này bị hắn ghé thăm. Thay khóa không hiệu quả. Hắn không trộm bất cứ thứ gì cả nhưng ta ước chi hắn làm thế. Cứ mỗi lần đến là nó phá hủy cửa tiệm. Giờ ta thấy mệt rồi. Cho đến bây giờ, ta đã cố gắng, làm cách nào đó để xoay xở..nhưng ta đã bỏ cuộc. Không, ta biết rằng mình phải dọn hàng và đi khỏi nơi đây mãi mãi.
‘Vệ binh không có ở đây sao? Sao ông không báo họ’.
Ark nghiêng đầu sang một bên hỏi.
Những người chơi không can dự tới các Vệ Binh Npc khi họ có chuyện nhưng người chủ tiệm này là một Npc. Lẽ nào các Npc Vệ Binh sẽ không can thiệp? Nếu là thế, những bọn người chơi Chaotic kia có thể làm đủ trò với những cửa hàng. Và điều đó thì không thể xảy ra.
‘Điều đó…Hung..nó chỉ là một đống vớ vẩn. Vấn đề này của ta không cần ai giúp đỡ hết. Được rồi. Bởi vì ta không thể kinh doanh được gì cả, thôi thì cứ quên đi và đi ra khỏi đây’.
‘Hả..nhưng..’.
‘Đi ngay’.
Thái độ của người chủ cửa hàng thay đổi hoàn toàn. Và đi đến gần Ark hơn, dò xét vào đôi mắt cậu.
‘Bây giờ..! Hả? Con thật sự…’.
‘Dạ?’.
‘Điều này, không thể tin được. Mùi máu trên người con đã biến mất sạch. Vậy thì chắc chắn là nhờ cuộn giấy [Dối Gạt] rồi.’.
‘Ooops’.
Tim Ark mất nhịp.
Thời hạn của cuộn giấy đã hết vì cậu phải cất công chạy ngược xuôi khắp Cairo. Và bây giờ đây, cậu đã lộ diện trước mặt một Npc. Ở Cairo, thậm chí các Npc cũng mang trong mình trạng thái Chaotic.
Cũng giống như một tên cướp cậu săn ở Giran mà thôi.
Nếu người chủ tiệm này báo tin cho các Npc Vệ Binh, cậu chắc chắn chết.
Tuy nhiên, giết Npc là một điều không thể. Nếu bị bắt truy nã vì giết một Npc, chắc chắn cậu sẽ phải từ bỏ luôn cả nhiệm vụ ở Học Viện.
‘Con…con’.
Ark xấu hổ và cố gắng vớt vát tình huống, bằng cách nào đó.
Đột nhiên, ông chủ tiệm nắm lấy cánh tay Ark. Ông đóng cửa chính và nhìn quanh bên ngoài qua một cánh cửa sổ để xem có ai. Sau khi xác nhận rằng không có người nào, ông thở dài một tiếng nhẹ nhõm.
‘Sát thật. Ta tự hỏi liệu đã có ai phát hiện chưa’.
‘Ông không đi báo cho các Vệ Binh sao?’.
‘Đi báo? Huhuhu, tuyệt. Nhưng báo cho vệ binh để chúng săn con thì có lợi gì cho ta? Ngoài ra, con phải có một lý do nào đó để sử dụng cuộn giấy và tới đây’.
‘Con cảm ơn ông’.
Người chủ tiệm nhìn Ark, quyết định điều gì đó trong đầu rồi mở miệng.
‘Không tiện để nói nhưng mà…con có thể giúp ta không?’.
‘Tất nhiên con sẽ giúp. Nhưng mà…chỉ trước khi…’.
‘Có một vấn đề mà ta không thể nhờ bọn Tội Phạm làm được. Vì con không phải là tội phạm nên câu chuyện sẽ khác hẳn. Nếu xoay xở để đến được đây bằng sức mình, ta chắc con phải có những kĩ năng đáng nể, đủ để ta nhờ con chuyện này.
Đôi mắt Ark tỏa sáng rực rỡ.
Một nhiệm vụ. Nhiệm vụ duy nhất dành cho những người chơi không mang trạng thái Chaotic trong thành phố vô pháp Cairo này. Đây quả thực là một sự tính toán và sắp xếp không ai lường trước được.
‘Về chi tiết thì. Ta biết chính xác kẻ đã đột nhập vào đây. Nếu con rời thành phố này và leo lên ngọn đồi phía nam, có một tên vô công rỗi nghề tên là Lorenzo sống trong một cái ca-bin.’.
Người chủ cửa hàng nói.
‘Nếu con trừng phạt hắn thích đáng và thu hồi lại lượng tài sản hắn trộm, ta sẽ cho con 40% chiết khấu khi mua hàng. Dù gì đi chẳng nữa, ta cũng định rời đi mãi mãi, nên giảm số lượng hàng hóa cồng kềnh càng nhiều càng tốt. Thấy thế nào?’.
‘Ohuu’.
Đôi mắt Ark sáng ánh vàng.
Cậu không biết có bao nhiêu thứ đã bị trộm nhưng chắc chắn không phải là số lượng ít ỏi gì. Và nếu cậu bán những item mình mua được từ 40% chiết khấu ở một thành phố khác, chắc chắn cậu sẽ thu được một nguồn lợi nhuận đáng kể.
Sid cũng đến Cairo vì mục đích này.
‘Còn có tên cướp nào khác không ạ?’.
‘Không, theo ta biết thì hắn sống một mình’.
‘Vậy tốt rồi. Nhưng trước đó. Con đang rất cần cuộn giấy [Dối Gạt]. Ông có thể cho con được không?’.
‘Đừng lo. Ta luôn luôn trữ vài cuộn như thế’.
Người chủ cửa hàng lấy ra ba cuộn.
‘Cảm ơn ông. Con sẽ lập tức đi ngay và thu hồi tài sản về cho ông’.
‘Khoan tí đã’’.
‘Đừng hiểu nhầm. Ta muốn trừng phạt hắn một tí. Nhưng tuyệt đối không được quá giới hạn đó’.
‘Dạ? Nhưng???’.
‘Không..ý ta là..việc làm của hắn đúng là có gây ra scandal nhưng không trực tiếp tổn hại đến ta. Nếu nó bị chết vì một người ta cử đến. Sao ta có thể bình tĩnh được? Ta chỉ muốn lấy lại tài sản. Vậy nên hãy nhớ điều này. Dù cho bất kì tình huống nào đi chăng nữa, con không được giết nó. Hiểu chưa? Nếu con giết nó, ta sẽ không bao giờ tha thứ cho con’.
‘…..Con hiểu rồi’.
Mặc dù không thể hiểu được thái độ của người chủ cửa hàng, Ark gật đầu. Ngay sau khi cậu làm thế, một cửa sổ nhiệm vụ hiện lên
Mối Lo Của Chủ Cửa Hàng Wolkosu. Bạn đã gặp chủ cửa hàng Wolkosu ở Cairo. Ông ấy đang rất tức giận vì một tên cướp tên Lorenzo cứ liên tục phá cửa hàng mình vào mỗi tuần. Không giống như những người ngoại quốc khác ở Cairo, ông ấy chỉ giao phó nhiệm vụ này cho mỗi mình bạn. Bạn phải trừng trị tên trộm và khôi phục lại số tài sản đã bị cướp.
Tuy nhiên, nếu tên cướp bị thương bởi một mũi kiếm đi chăng nữa. Nhiệm vụ sẽ được cho là thất bại. Và nếu như bạn không hoàn thành được nhiệm vụ trong vòng một tháng. Wolkosu sẽ cho rằng bạn đã thất hứa và báo cho Vệ Binh. Độ khó: E