- Trang chủ
- Top truyện
- Thể loại
- Truyện đã lưu
- Thêm truyện
Hiện tại Admin đang bán một số mẫu nước hoa để có thêm kinh phí phát triển Website, hy vọng được các bạn ủng hộ mua hàng TẠI ĐÂY. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Xin cảm ơn rất nhiều!
Cả bầu trời toàn nhện, vừa rồi bọn họ dùng số lượng áp đảo thắng bọn nhện, bây giờ lại tới hàng nghìn con, nghĩ vậy, Fayola không biết phải nói gì.
Fayola quyết đoán ra lệnh:
“Báo đen, chỉ huy tất cả ai có thể bắn cung thì cầm cung.”
“Darius, cho người mạng tất cả dầu Wuche, chúng ta sẽ thiêu đốt toàn bộ lũ nhện kia.”
Dầu Wuche là chất nhờn lấy tờ loài giun Wuchereria, nó có khả năng bắt lửa rất tốt, Ẩn sĩ đã chế tạo một công thức để khử mùi, tăng khả năng cháy của nó để sử dụng trong sản xuất lẫn quân sự. Đây là một vũ khí vô cùng hiệu quả với loài nhện sợ nhiệt như Araranner.
Chỉ là Fayola lo lắng loài nhện mới này có nhược điểm như loài Araranner cũ không.
Trở lại trận chiến, thống lĩnh Darius đang dục mọi người nhận cung tiễn, bọn họ chuẩn bị đúng năm trăm bộ cung tiễn. Thật may mắn khi mang nhiều tới vậy.
Về phần Báo đen, ông đang chỉ huy người khiêng từng thùng dầu ra sân, nhúng từng mũi tên vào dầu. Thời gian rất gấp rồi, đàn nhện bay chỉ cách họ hơn một Ki lô mét.
Sau khi mọi sự sẵn sàng, Báo đen hô to:
“Vào vị trí. Chuẩn bị.”
Năm trăm người bắn tên tốt nhất chỉ mất không tới hai giây xếp thành năm hàng.
Dần nhện bay đã vào tầm ngắm, Báo đen tiếp tục ra lệnh:
“Lên cung.”
Năm trăm anh em kéo dây cung, họ chếch một góc bốn mươi nắm độ lên trên không. Các mũi tên xếp thành một hàng thẳng tắp.
“Châm lửa.”
Ở hai đầu mỗi hàng, hai người lính nhanh chân nhất cầm đuốc, hai người chỉ cần chạy theo đường thẳng do mũi tên tạo ra trước đó. Họ châm lửa cho từng mũi tên.
Sau khi tất cả mũi tên đều tóe lửa, Báo đen tiếp tục:
“Ngắm…”
Tất cả hướng mũi tên về phía đàn nhện bay, Báo đen gầm lên:
“BẮNNNN”
Rồi.
“Vèo… vèo… vèo…”
Năm trăm mũi tên xé gió bay thẳng lên không chung. Cả bầu trời như bốc cháy bởi cơn mưa tên.
Rất nhiều nhện trúng tên, chúng bị bắt cháy và rơi xuống cánh rừng.
“Vèo… vèo… vèo…”
Một đợt tên khác bắn ra. Nhện bay chết rất nhiều, nhưng bằng mắt thường không thể thấy số lượng chúng giảm tí nào.
Lúc này.
“Có nhện tập kích.” Một người lính hô lên.
Quanh trại bây giờ co hơn ba mươi bóng đen rập rình. Chúng giống hệt lũ nhện lúc trước.
Darius phụ trách bộ binh hét lên:
“Mọi người lập vòng bảo vệ cung thủ.”
Lập tức ba trăm người còn lại tiến lên, chia nhóm rè chừng từng con nhện.
Báo đen cũng chia ra một trăm cung thủ trợ giúp họ.
Bọn nhện không tấn công, chúng đang chờ đàn nhện bay, không thể tin được, bọn nhện lại biết chiến thuật, có người chỉ huy chúng hay chăng?
Fayola lên tiếng nói:
“Báo đen, tấn công lũ nhện đất trước đi, bọn chúng đang chờ đàn nhện bay.”
Báo đen cũng nghĩ tới khả năng này, nếu vậy tình hình trận chiến rất khó khăn, bọn họ sẽ bị tấn công cả trên không lẫn mặt đất.
“Cung tiễn, bắn bọn nhện đất..”
Không khí rất căng thẳng, nhiều người lính vừa đánh giết mười một con nhện còn run run chưa hồi phục sức lực. Tiếng nhện rít vang khắp nơi, trên trời dưới đất: trước mặt, sau lưng, trên đầu khiến đầu bọn họ ong ong.
Cuối cùng, đàn nhện bay đã tới, chúng từ bầu trời hạ xuống như mưa. Báo đen quát:
“Gác cung, cầm kiếm, chiếnnnnnn.”
Cung thủ bây giờ không có tác dụng nhiều, bọn nhện đã tiếp cận quá gần, năm trăm cung thủ đòng loạt rút kiếm lao về bọn nhện bay.
Còn hai mươi vị thiện xạ phục bên cạnh Fayola bảo vệ cô.
Fayola và quân lính bị bao vây bời hàng ngàn con nhện, tình hình rất nguy cấp, chỉ cần một chỗ phòng thủ bị phá vỡ là đàn nhện đất khổng lồ xông vào đánh tan tác đội hình.
Không thể để như vậy được, Fayola bắt đầu điều động ma lực trong cơ thể.
Cô và Ambrose tìm được bảy cuốn sách phép tại kho báu phù thủy đã được Ẩn sĩ dịch ra hết tiếng Anh, ông bảo rằng bảy cuốn sách này ghi lại bảy phương pháp minh tưởng khác nhau, chúng kết hợp thành một quá trình, cần phải học tập lần lượt từng quyển, không thể nhảy cóc.
Trình tự lần lượt theo màu đậm dần, không chính xác là từ màu nóng sang màu lạnh: đỏ đậm, đỏ, da cam, vàng, xanh lá cây, xanh ngọc, xanh nước biển và tím.
Phương pháp minh tưởng mụ phù thủy dạy hai người lúc còn sống là từ quyển màu đỏ đậm.
Bằng thiên phú của mình, Fayola đã hoàn thành hai quyển đầu tiên, tháng trước cô bé lại học xong một lửa quyển thứ ba (quyển màu da cam).
Nói chung cả ba quyển này phần nhiều nói về pháp thuật lửa, phương pháp minh tưởng cũng làm tăng uy lực các phép thuật lửa. Tới quyển thứ ba, Fayola mới học về cách điều khiển nhiệt độ tăng giảm.
Đây là cách đối phó với lũ nhện.
Fayola miệng niệm chú, không khí xung quanh cô bé xoay vòng vòng tạo thành một cơn lốc xoáy nhỏ.
Báo đen và đội thiện xạ đứng bên cạnh bị luồng khí áp đẩy lùi ra ngoài, bọn chúng mở to mắt nhìn nữ hoàng.
Nữ hoàng Fayola sắp phóng phép thuật, phải đảm bảo an toàn cho người, Báo đen chớp nghĩ. Ông chỉ huy điều thêm mấy người bao quanh Fayola, đảm bảo không để một con muỗi lọt qua.
Ông bố chí đội thiện xạ bắn bất kì nhện bay nào dám tới gần Nữ hoàng, công việc của họ chỉ có một việc như vậy.
Fayola không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, và cô bé cũng không có tinh thần để lưu ý. Cô đang tập trung một trăm phần trăm tinh lực điều khiển ma lực.
Đây là một phép thuật khó, và đây là lần đầu tiên cô bé thi triển trên phạm vi trận chiến lớn như bây giờ.
Cơn lốc xung quanh Fayola càng mạnh, chúng hình thành một cái lồng không khí xung quanh cô. Rồi hai bàn tay cô phát sáng, một ánh sáng màu cam.
Ánh sáng này nhanh chóng lan ra xung quanh, cả cơn lốc biến thành màu cam.
“HOMING WIND.” Fayola kết thúc niệm chú hét lên.
Ngay lập tức cái lồng lốc xoáy như một ngọn núi lửa phun trào, nó phình ra to theo mọi hướng lấy Fayola làm trung tâm.
Chỉ tring nháy mắt, toàn bộ chiến trường đều bị nhốt bên trong cái lồng màu da cam ấy, chuyện chưa kết thúc ở đó, nhiệt độ không khí tăng cao.
Lớp tuyết tan nhanh như ta đặt que kem trong lò vi sóng vậy, quân đội bắt đầu đổ mồ hôi, những quân đội từng là nô lệ ở Calormen nghĩ nhiệt độ bây giờ còn cao hơn cả ở hoang mạc Lớn lúc mặt trời lên đỉnh.
Trong khi quân đội chỉ thấy hơi nóng thôi, những con nhện bị ảnh hưởng rất rõ rệt. Bọn chúng cử động không lưu loát như trước, đặc biệt lông chúng từ màu trắng dần biến thành màu đen.
Một số con nhện bay quá gần Fayola bị bốc khói, bằng mắt thường có thể thấy thân thể nó thối rữa, không đúng hơn là bị tiêu hóa bởi chính dịch tiêu hóa của mình.
Chắc chắn nhiệt độ cao ảnh hưởng tới lượng axit trong máu và trong túi độc nó, hoặc là có một số chất giúp ngăn cản axits trong cơ thể nó an mòn chính mình nhưng do nhiệt độ cao nên chất đó mất hiệu quả. Đầu óc Fayola lóe sáng, cô nghĩ ra ngay được hai giả thuyết.
“Ta chỉ duy trì trong năm phút thôi, các ngươi nhanh đêm bọn nhện chém hết sạch.”
“Vâng, thư nữ hoàng, chúng thần dốc hết sức.” Báo đen mùng rỡ nói. Rồi ông vận dụng hết cỡ giọng nói mình, quát lên:
“Anh em, nữ hoàng đã thi phép làm chậm bọn nhện, xông lên giết chúng…”
Tất cả binh lính khí thế dâng trào, bọn họ cầm chặt binh khí xông về phía những con nhện.
Đội thiện xạ nhanh tay chọn mục tiêu, bây giờ lũ nhện di chuyển quá chậm so với trình độ của họ. “Vèo.. vèo..” từng mũi tên ra khỏi cung trúng đích.
Một người lính hét lên:
“Chém vào khớp chân nhện, nó bây giờ rất giòn.”
Nhện Araranner bao bọc toàn thân một lớp giáp dày, đặc biệt là ở các khớp chân, chúng cứng như kim cương vậy. Từ trước tới nay muốn tiêu diệt một con nhện Araranner thì họ phải kìm giữ tám cái chân nó lại trước, rồi dùng kiếm đặc chế tấn công thân nhện, hay dùng cung từ xa xạ kích.
Thật bất ngờ bây giờ chỗ tưởng chừng chắc chắn nhất của nhện Araranner lại thành yếu điểm chết mạng của chúng.
Fayola quyết đoán ra lệnh:
“Báo đen, chỉ huy tất cả ai có thể bắn cung thì cầm cung.”
“Darius, cho người mạng tất cả dầu Wuche, chúng ta sẽ thiêu đốt toàn bộ lũ nhện kia.”
Dầu Wuche là chất nhờn lấy tờ loài giun Wuchereria, nó có khả năng bắt lửa rất tốt, Ẩn sĩ đã chế tạo một công thức để khử mùi, tăng khả năng cháy của nó để sử dụng trong sản xuất lẫn quân sự. Đây là một vũ khí vô cùng hiệu quả với loài nhện sợ nhiệt như Araranner.
Chỉ là Fayola lo lắng loài nhện mới này có nhược điểm như loài Araranner cũ không.
Trở lại trận chiến, thống lĩnh Darius đang dục mọi người nhận cung tiễn, bọn họ chuẩn bị đúng năm trăm bộ cung tiễn. Thật may mắn khi mang nhiều tới vậy.
Về phần Báo đen, ông đang chỉ huy người khiêng từng thùng dầu ra sân, nhúng từng mũi tên vào dầu. Thời gian rất gấp rồi, đàn nhện bay chỉ cách họ hơn một Ki lô mét.
Sau khi mọi sự sẵn sàng, Báo đen hô to:
“Vào vị trí. Chuẩn bị.”
Năm trăm người bắn tên tốt nhất chỉ mất không tới hai giây xếp thành năm hàng.
Dần nhện bay đã vào tầm ngắm, Báo đen tiếp tục ra lệnh:
“Lên cung.”
Năm trăm anh em kéo dây cung, họ chếch một góc bốn mươi nắm độ lên trên không. Các mũi tên xếp thành một hàng thẳng tắp.
“Châm lửa.”
Ở hai đầu mỗi hàng, hai người lính nhanh chân nhất cầm đuốc, hai người chỉ cần chạy theo đường thẳng do mũi tên tạo ra trước đó. Họ châm lửa cho từng mũi tên.
Sau khi tất cả mũi tên đều tóe lửa, Báo đen tiếp tục:
“Ngắm…”
Tất cả hướng mũi tên về phía đàn nhện bay, Báo đen gầm lên:
“BẮNNNN”
Rồi.
“Vèo… vèo… vèo…”
Năm trăm mũi tên xé gió bay thẳng lên không chung. Cả bầu trời như bốc cháy bởi cơn mưa tên.
Rất nhiều nhện trúng tên, chúng bị bắt cháy và rơi xuống cánh rừng.
“Vèo… vèo… vèo…”
Một đợt tên khác bắn ra. Nhện bay chết rất nhiều, nhưng bằng mắt thường không thể thấy số lượng chúng giảm tí nào.
Lúc này.
“Có nhện tập kích.” Một người lính hô lên.
Quanh trại bây giờ co hơn ba mươi bóng đen rập rình. Chúng giống hệt lũ nhện lúc trước.
Darius phụ trách bộ binh hét lên:
“Mọi người lập vòng bảo vệ cung thủ.”
Lập tức ba trăm người còn lại tiến lên, chia nhóm rè chừng từng con nhện.
Báo đen cũng chia ra một trăm cung thủ trợ giúp họ.
Bọn nhện không tấn công, chúng đang chờ đàn nhện bay, không thể tin được, bọn nhện lại biết chiến thuật, có người chỉ huy chúng hay chăng?
Fayola lên tiếng nói:
“Báo đen, tấn công lũ nhện đất trước đi, bọn chúng đang chờ đàn nhện bay.”
Báo đen cũng nghĩ tới khả năng này, nếu vậy tình hình trận chiến rất khó khăn, bọn họ sẽ bị tấn công cả trên không lẫn mặt đất.
“Cung tiễn, bắn bọn nhện đất..”
Không khí rất căng thẳng, nhiều người lính vừa đánh giết mười một con nhện còn run run chưa hồi phục sức lực. Tiếng nhện rít vang khắp nơi, trên trời dưới đất: trước mặt, sau lưng, trên đầu khiến đầu bọn họ ong ong.
Cuối cùng, đàn nhện bay đã tới, chúng từ bầu trời hạ xuống như mưa. Báo đen quát:
“Gác cung, cầm kiếm, chiếnnnnnn.”
Cung thủ bây giờ không có tác dụng nhiều, bọn nhện đã tiếp cận quá gần, năm trăm cung thủ đòng loạt rút kiếm lao về bọn nhện bay.
Còn hai mươi vị thiện xạ phục bên cạnh Fayola bảo vệ cô.
Fayola và quân lính bị bao vây bời hàng ngàn con nhện, tình hình rất nguy cấp, chỉ cần một chỗ phòng thủ bị phá vỡ là đàn nhện đất khổng lồ xông vào đánh tan tác đội hình.
Không thể để như vậy được, Fayola bắt đầu điều động ma lực trong cơ thể.
Cô và Ambrose tìm được bảy cuốn sách phép tại kho báu phù thủy đã được Ẩn sĩ dịch ra hết tiếng Anh, ông bảo rằng bảy cuốn sách này ghi lại bảy phương pháp minh tưởng khác nhau, chúng kết hợp thành một quá trình, cần phải học tập lần lượt từng quyển, không thể nhảy cóc.
Trình tự lần lượt theo màu đậm dần, không chính xác là từ màu nóng sang màu lạnh: đỏ đậm, đỏ, da cam, vàng, xanh lá cây, xanh ngọc, xanh nước biển và tím.
Phương pháp minh tưởng mụ phù thủy dạy hai người lúc còn sống là từ quyển màu đỏ đậm.
Bằng thiên phú của mình, Fayola đã hoàn thành hai quyển đầu tiên, tháng trước cô bé lại học xong một lửa quyển thứ ba (quyển màu da cam).
Nói chung cả ba quyển này phần nhiều nói về pháp thuật lửa, phương pháp minh tưởng cũng làm tăng uy lực các phép thuật lửa. Tới quyển thứ ba, Fayola mới học về cách điều khiển nhiệt độ tăng giảm.
Đây là cách đối phó với lũ nhện.
Fayola miệng niệm chú, không khí xung quanh cô bé xoay vòng vòng tạo thành một cơn lốc xoáy nhỏ.
Báo đen và đội thiện xạ đứng bên cạnh bị luồng khí áp đẩy lùi ra ngoài, bọn chúng mở to mắt nhìn nữ hoàng.
Nữ hoàng Fayola sắp phóng phép thuật, phải đảm bảo an toàn cho người, Báo đen chớp nghĩ. Ông chỉ huy điều thêm mấy người bao quanh Fayola, đảm bảo không để một con muỗi lọt qua.
Ông bố chí đội thiện xạ bắn bất kì nhện bay nào dám tới gần Nữ hoàng, công việc của họ chỉ có một việc như vậy.
Fayola không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, và cô bé cũng không có tinh thần để lưu ý. Cô đang tập trung một trăm phần trăm tinh lực điều khiển ma lực.
Đây là một phép thuật khó, và đây là lần đầu tiên cô bé thi triển trên phạm vi trận chiến lớn như bây giờ.
Cơn lốc xung quanh Fayola càng mạnh, chúng hình thành một cái lồng không khí xung quanh cô. Rồi hai bàn tay cô phát sáng, một ánh sáng màu cam.
Ánh sáng này nhanh chóng lan ra xung quanh, cả cơn lốc biến thành màu cam.
“HOMING WIND.” Fayola kết thúc niệm chú hét lên.
Ngay lập tức cái lồng lốc xoáy như một ngọn núi lửa phun trào, nó phình ra to theo mọi hướng lấy Fayola làm trung tâm.
Chỉ tring nháy mắt, toàn bộ chiến trường đều bị nhốt bên trong cái lồng màu da cam ấy, chuyện chưa kết thúc ở đó, nhiệt độ không khí tăng cao.
Lớp tuyết tan nhanh như ta đặt que kem trong lò vi sóng vậy, quân đội bắt đầu đổ mồ hôi, những quân đội từng là nô lệ ở Calormen nghĩ nhiệt độ bây giờ còn cao hơn cả ở hoang mạc Lớn lúc mặt trời lên đỉnh.
Trong khi quân đội chỉ thấy hơi nóng thôi, những con nhện bị ảnh hưởng rất rõ rệt. Bọn chúng cử động không lưu loát như trước, đặc biệt lông chúng từ màu trắng dần biến thành màu đen.
Một số con nhện bay quá gần Fayola bị bốc khói, bằng mắt thường có thể thấy thân thể nó thối rữa, không đúng hơn là bị tiêu hóa bởi chính dịch tiêu hóa của mình.
Chắc chắn nhiệt độ cao ảnh hưởng tới lượng axit trong máu và trong túi độc nó, hoặc là có một số chất giúp ngăn cản axits trong cơ thể nó an mòn chính mình nhưng do nhiệt độ cao nên chất đó mất hiệu quả. Đầu óc Fayola lóe sáng, cô nghĩ ra ngay được hai giả thuyết.
“Ta chỉ duy trì trong năm phút thôi, các ngươi nhanh đêm bọn nhện chém hết sạch.”
“Vâng, thư nữ hoàng, chúng thần dốc hết sức.” Báo đen mùng rỡ nói. Rồi ông vận dụng hết cỡ giọng nói mình, quát lên:
“Anh em, nữ hoàng đã thi phép làm chậm bọn nhện, xông lên giết chúng…”
Tất cả binh lính khí thế dâng trào, bọn họ cầm chặt binh khí xông về phía những con nhện.
Đội thiện xạ nhanh tay chọn mục tiêu, bây giờ lũ nhện di chuyển quá chậm so với trình độ của họ. “Vèo.. vèo..” từng mũi tên ra khỏi cung trúng đích.
Một người lính hét lên:
“Chém vào khớp chân nhện, nó bây giờ rất giòn.”
Nhện Araranner bao bọc toàn thân một lớp giáp dày, đặc biệt là ở các khớp chân, chúng cứng như kim cương vậy. Từ trước tới nay muốn tiêu diệt một con nhện Araranner thì họ phải kìm giữ tám cái chân nó lại trước, rồi dùng kiếm đặc chế tấn công thân nhện, hay dùng cung từ xa xạ kích.
Thật bất ngờ bây giờ chỗ tưởng chừng chắc chắn nhất của nhện Araranner lại thành yếu điểm chết mạng của chúng.