- Trang chủ
- Top truyện
- Thể loại
- Truyện đã lưu
- Thêm truyện
Hiện tại Admin đang bán một số mẫu nước hoa để có thêm kinh phí phát triển Website, hy vọng được các bạn ủng hộ mua hàng TẠI ĐÂY. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Xin cảm ơn rất nhiều!
Edit: Mèo
Beta: Tiêu Tích
- ---------❤----------
"Cho em." Lâm Ngọc ngồi xuống cạnh hồ bơi, duỗi tay ra, một sợi dây tơ hồng được đặt trên lòng bàn tay của anh, trên dây có những viên ngọc to như hạt đậu được khảm màu đỏ và màu đen đan xen nhau.
"Đây là cái gì?" Thu Vãn nhận lấy, "Sao tự dưng lại đưa đồ cho em?"
"Mấy ngày trước không phải là sinh nhật của em sao? Anh đi huấn luyện không thể liên lạc với em được, hôm trước đi ngang qua một cửa hàng ngẫu nhiên nhìn thấy, ông chủ nói đây là đậu may mắn, anh liền nghĩ mua về tặng em phù hộ em bình an thuận lợi, sang năm cùng anh tham gia Giải vô địch thế giới." Lâm Ngọc rũ mắt nhìn Thu Vãn, "Đeo lên đi."
Thu Vãn thấy rõ hạt đậu, vẻ mặt hoảng hốt, lẩm bẩm nói: "Đậu bình an cái gì, đây là đậu tương tư, ông chủ tiệm lừa anh rồi."
Lâm Ngọc nghe thấy được, vội la lên: "Đây là đá ngọc, chỉ là được người ta làm theo hình dạng giống vậy, kỳ thực nó là đậu bình an."
"Là vậy sao..." Thu Vãn cười cười, lấy dây tơ hồng đặt ở trên cổ tay ướm thử, rồi nói: "Em không tự mang được, phiền anh giúp em mang lên nha."
Lâm Ngọc hơi thẹn thùng mà nói: "Vậy được rồi."
Dây tơ hồng vòng một vòng lên cổ tay trắng nõn của Thu Vãn, không dài không ngắn, vừa vặn kết thành một vòng không có chút khe hở nào, hạt đậu bình an đính trên dây tơ hồng đung đưa khiến cho tâm tình của Lâm Ngọc có chút xao động.
"Sao anh biết sinh nhật của em thế?"
Thu Vãn đột nhiên hỏi làm Lâm Ngọc khựng lại, anh buông tay Thu Vãn ra, đứng lên vừa cởi quần áo vừa nói: "Tùy tiện hỏi một chút, tất cả mọi người đều biết mà."
"À......" Thu Vãn biết nguyên chủ trước đây khá được mọi người chào đón, có người biết ngày sinh nhật của cô cũng không kỳ lạ lắm, vì thế nói đùa: "Xem ra em rất được quan tâm nhỉ?"
Lâm Ngọc nghẹn nửa ngày mới nói ra một câu: "Kém anh một chút." Ngay sau đó cũng không làm nóng cơ thể mà trực tiếp nhảy vào trong nước, bọt nước văng lên trúng mặt Thu Vãn.
"......" Cái đồ tự luyến!
Lâm Ngọc nổi trên mặt nước, lông mày nhướng lên: "Muốn đấu cùng anh không? Bơi tự do."
Thu Vãn nghẹn lời, "Anh thật không biết xấu hổ, đấu thì đấu."
"Em đồng ý à?" Lâm Ngọc nghi ngờ hỏi, lập tức đánh giá xung quanh, nhìn về phía bên kia hồ: "Vi Ba, tôi với Thu Vãn thi đấu, cậu tới giúp chúng tôi canh thời gian đi."
Thu Vãn nhớ rõ Vi Ba là đội viên chuyên về bơi ếch, đối phương nghe thấy Lâm Ngọc gọi mình, trực tiếp bơi lại đây, trồi lên mặt nước, nhấc kính bơi ra, vẻ mặt kinh ngạc hỏi: "Hai người các cậu muốn thi đấu sao?"
Biết được hai người muốn thi bơi tự do 100m, Vi Ba vô cùng đau đớn mà nói: "Cá Chép cậu làm thế không phải là chèn ép người ta sao? Thu Vãn, em thật sự muốn đấu?"
"Anh ấy muốn đấu em thì theo, anh ấy vui là được rồi." Thu Vãn đeo kính bơi lên, không ngờ lại nghe thấy Lâm Ngọc ở bên cạnh ho khan không ngừng.
Vẻ mặt Vi Ba phức tạp nhìn cô một cái, nói: "Thì ra là thế."
Thu Vãn ngơ ngác nhìn anh ta.
Động tĩnh bên này thu hút hai người còn lại trong hồ bơi cũng muốn tới xem náo nhiệt, mọi người làm nóng thân thể, đứng ngay vạch xuất phát chuẩn bị tư thế sẵn sàng, Thu Vãn ở đường bơi chính giữa, Lâm Ngọc ở bên trái cô.
Tuy rằng trái phải đều là tuyển thủ nam, nhưng cô chỉ cảm nhận được áp lực từ phía bên trái, loại áp lực này ngày thường đối mặt Lâm Ngọc sẽ không tồn tại. Nhưng một khi anh bước lên đài bơi lội, đeo kính bơi lên, cong người vào tư thế sẵn sàng, khí thế của anh sẽ lập tức thay đổi, cả người tản ra một loại sát khí cường đại, tựa như một cây bảo kiếm sắp ra khỏi vỏ, lại giống như dã thú hung hãn đang vận sức chờ tấn công.
Một tiếng súng vang lên, Thu Vãn nhảy vào trong nước, tay cô chạm vào làn nước, làn nước nhanh chóng bọc lấy cô, hòa thân thể cô vào trong nước giống như một thể.
Kết thúc phần lặn, đầu Thu Vãn vươn lên mặt nước, vừa thở vừa dùng cánh tay quạt nước duy trì tiết tấu nhịp nhàng, cô nghiêng đầu sang trái để hít vào,vài nhịp hô hấp trước đó cô còn có thể thấy được eo của Lâm Ngọc, nhưng rất nhanh cũng chỉ còn nhìn thấy được sóng nước nổi lên khi bơi của đối phương. Mặc dù Lâm Ngọc còn chưa bắt đầu đạp chân, nhưng lực cản của dòng nước vẫn ảnh hưởng đến cô, Thu Vãn lấy lại bình tĩnh, dựa theo chính tiết tấu của mình mà bơi.
Bơi được năm mươi mét đến chỗ xoay người, thân thể của cô giống như một con cá nhẹ nhàng chạm thành bể sau đó nhanh chóng xoay người bơi ngược lại, Vi Ba đứng bên cạnh bể bơi sửng sốt, hắn cảm giác được Thu Vãn hình như có khả năng sẽ đuổi theo kịp? Cô ấy xoay người tốt như vậy mà? Phải biết rằng bởi vì kết cấu cơ thể của nam và nữ khác nhau, vậy nên dù là trong cùng một điều kiện, vận động viên nữ gần như không có khả năng thắng được vận động viên nam, khoảng cách càng dài thì chênh lệch giữa hai bên càng lớn. Nhưng Thẩm Thu Vãn vậy mà lại có thể mượn một lần xoay người này, đuổi sát theo sau?
Nghi hoặc của Vi Ba tất nhiên Thu Vãn không biết được, cô tăng tốc độ quạt nước, hai chân vẫn luôn duỗi thẳng ra đạp nước, tư thế tiêu chuẩn mà tuyệt đẹp, tựa như tinh linh trong nước, bơi lướt qua tạo nên lớp bọt nước trắng xóa dập dờn bồng bềnh trên mặt hồ tĩnh lặng.
Đáng tiếc, cô vẫn là người cuối cùng đến bờ, lúc này Lâm Ngọc đã ngồi trên thành bờ, mặt không đỏ hơi thở không nhanh, cực bình tĩnh mà nói: "Tư thế của em đẹp thật."
Rồi quay sang hỏi Vi Ba: "Thời gian thế nào?"
"Cậu là 48″16, Đại Lưu 51″01, Viên Tùng 52″58." Hai người còn lại gật đầu không nói cái gì, thế mạnh của bọn họ không phải là 100m. Chỉ có Lâm Ngọc nhíu mày, hình như không quá vừa lòng với thành tích này.
"Thẩm Thu Vãn, 53″57." Vi Ba cảm thấy kỳ lạ, hỏi cô: "Không phải thế mạnh của em là bơi kết hợp sao?"
Thu Vãn cũng sửng sốt một chút, cô không ngờ có thể bơi được thành tích tốt như vậy, "Đúng vậy, nhưng bơi tự do là hạng mục ưu thế của em. "
"Vậy ưu thế này của em rất lớn đó! Thành tích như thế này nếu như tiếp tục luyện tập sẽ có cơ hội tiến vào chung kết tranh tài quốc tế đấy." Lâm Ngọc vui vẻ nhảy xuống nước, nằm bò ở trên tuyến đường bơi, nhìn Thu Vãn rồi nói: "Xem ra thi đấu với anh có thể phát huy tiềm năng của em, về sau chúng ta luyện tập nhiều hơn, bảo đảm em sẽ nhanh chóng tiến bộ."
"Cá Chép chúng tôi cũng muốn luyện tập với cậu." Mấy người còn lại ồn ào nói.
"Cút!"
Lâm Ngọc thực sự giữ lời, sau này thường xuyên tới luyện tập cùng Thu Vãn, có lẽ là do mị lực của anh quá lớn, khiến số lượng người luyện tập thêm giờ bỗng tăng lên nhiều hơn. Các huấn luyện viên thích hóng bát quái cũng đã chú ý tới quan hệ gần gũi giữa Lâm Ngọc và Thu Vãn.
Trung tâm bơi lội rất coi trọng tâm lý của các tuyển thủ trọng điểm, nên rất nhanh đã có huấn luyện viên đến tìm Lâm Ngọc hỏi tình hình. Lâm Ngọc chỉ nói là trưởng bối trong nhà có quen với anh trai của Thu Vãn, đối phương nhờ anh quan tâm Thu Vãn một hai.
Lâm Ngọc cũng không tính là nói dối, sau khi sự việc trung tâm khống chế hành vi bị phơi bày, rất nhiều người đều biết Thu Vãn là em gái của Thẩm Thu Bạch, gia đình của Lâm Ngọc vừa lúc có họ hàng đang hợp tác với tập đoàn quốc tế Phú Khang, lúc trước quả thật có nhắc với anh.
Nhưng việc Lâm Ngọc và Thu Vãn thân thiết với nhau, lại trở nên rất ái muội trong mắt các đồng đội, chắc chắn sẽ xảy ra vài phiền phức nho nhỏ.
Giống như giờ phút này, Thu Vãn vừa tắm xong, đi vào phòng thay quần áo thu dọn đồ đạc thì bị Lưu Điềm chặn lại, "Thu Vãn, chừng nào thì cô mời mọi người?"
"Có chuyện tốt gì sao?" Thu Vãn kéo khóa túi đựng đồ lại, thuận miệng hỏi.
"Cô còn giả vờ cái gì, chuyện của cô và Lâm Ngọc chúng tôi đều biết cả rồi." Lưu Điềm làm mặt quỷ với Thu Vãn, nhìn như hoạt bát, nhưng Thu Vãn lại nghe được sự ghen ghét trong giọng nói của cô ta.
"Có liên quan gì tới cô sao?" Thu Vãn hỏi lại.
Lưu Điềm bị cô làm cho nghẹn họng, đảo mắt một vòng, nói: "Cô đừng đắc ý." Nói xong liền quay người bỏ đi.
Thu Vãn thầm tặng cô ta hai chữ —— thần kinh.
Đương nhiên, phần lớn thời điểm vẫn là gió êm sóng lặng, cứ như vậy, cô nghênh đón ngày thi đấu Đại hội Thể thao toàn quốc.
Đại hội Thể thao toàn quốc lần này tổ chức ở tỉnh G, Thu Vãn và Lâm Ngọc thuộc một khu, đương nhiên sẽ cùng một đội, vào đêm trước khi bọn họ chuẩn bị xuất phát, một video quay lén được truyền lên mạng.
Nội dung video là cảnh Thẩm Thu Vãn tát Sở Liên một cái, Sở Liên lập tức ngã xuống đất, tiêu đề video càng khiến mọi người cảm thấy kinh khủng! Thành viên đội bơi lội Quốc gia Thẩm Thu Vãn ẩu đả thai phụ, khiến thai phụ sinh non!
Bởi vì chuyện của trung tâm khống chế hành vi vừa trôi qua không lâu, cư dân mạng vẫn còn ấn tượng với Thẩm Thu Vãn, còn nhớ rõ cô là em gái của Tổng giám đốc tập đoàn quốc tế Phú Khang. Bọn họ vẫn luôn tò mò, vì sao Thẩm Thu Bạch lại đưa em gái ruột của mình vào địa ngục đó. Cứ xem như là lúc trước hắn bị che mắt, không biết được những hành vi ác độc của trung tâm khống chế hành vi, thế nhưng khiến hắn làm ra quyết định này cũng phải có nguyên nhân chứ? Cho đến khi nhìn thấy video này, cư dân mạng dựa theo thời gian của video, đoán được đây chính là nguyên nhân Thẩm Thu Vãn chọc giận Thẩm Thu Bạch.
"Còn tưởng rằng là đóa bạch liên hoa, không nghĩ tới lại là kẻ giết người."
"Giết người thì phải đền mạng, Thẩm Thu Bạch không nên đưa cô ta đi trại tập trung, mà là trại giam mới đúng."
"Rất thích xem loại người này trở mình."
"Đội tuyển quốc gia còn giữ loại người này làm gì?"
......
Có một số cư dân mạng phẫn nộ, bọn họ cảm thấy chính mình bị Thẩm Thu Vãn lừa gạt, thế mà lại đồng tình loại phụ nữ ác độc này. Cũng có người dùng thái độ bàng quang, chờ đợi Thẩm Thu Vãn đáp lại.
Bởi vì sự việc xảy ra vào thời điểm Thu Vãn đang ở Trung tâm bơi lội tập luyện nên cô cũng không biết được, Trung tâm bơi lội sau khi suy xét nhiều lần, lo lắng cô bị ảnh hưởng tâm lý, vì thế tìm Lâm Ngọc tới nói chuyện.
Lâm Ngọc trả lời rất chắc chắn, anh tin tưởng Thu Vãn, đồng thời nói: "Video này có vấn đề, mọi người xem, video trực tiếp quay từ đoạn Thu Vãn đánh người, những gì xảy ra trước đó lại bị cắt đi, chuyện này rất kỳ quái. Tiếp theo, lúc người này bị tát một cái thì hình ảnh dừng lại một chút, tư thế đứng cũng rất vững. Hơn nữa hãy nhìn từ trọng tâm của cô ta xem, nếu như có ngã xuống đất cũng sẽ ngã nghiêng về phía bên phải, thế nhưng cô ta lại ngã thẳng về phía sau. Tôi rất hoài nghi là cô ta cố ý ăn vạ, bôi nhọ Thu Vãn, hẳn là nên tìm chuyên gia giám định đến xem thử một chút, hoặc là yêu cầu đưa ra video hoàn chỉnh."
Lâm Ngọc nói có sách mách có chứng, thuyết phục được các vị lãnh đạo. Đợi đến khi Thu Vãn tới, bọn họ chỉ tỉ mỉ hỏi rõ ngọn nguồn, rồi dặn dò cô chuẩn bị thi đấu cho tốt, sau đó lại nói ra những phân tích của Lâm Ngọc, nói rõ đội tuyển sẽ giúp cô giải quyết, bảo vệ danh tiếng cho cô.
Lúc sau, Thu Vãn và Lâm Ngọc cùng nhau rời khỏi phòng họp, nhìn nhau cười.
Lâm Ngọc đưa cô trở lại ký túc xá, chạng vạng gió thôi hơi lạnh, Lâm Ngọc lo cô sẽ bị cảm, bèn cởi áo khoác khoác lên cho cô. Động tác quen thuộc này khiến Thu Vãn không khỏi nhớ đến Phan Ninh và Luen, nhất thời cũng quên cự tuyệt.
Cô có chút hoài niệm mà nói: "Lâm Ngọc, cảm ơn anh."
Lâm Ngọc có hơi không thích ứng được với thái độ trịnh trọng của cô, "Anh vốn đã biết là em vô tội, lần đó chúng ta gọi video nói chuyện phiếm với nhau, anh đều nghe thấy được, em cũng biết anh có quay lại hết, hiện tại có cần anh đưa ra không?"
Thu Vãn nghĩ nghĩ rồi nói: "Đội tuyển đoán chừng là sẽ tìm chuyên gia tới giám định phân tích video. Còn về phần camera theo dõi thì, tiểu khu biệt thự mà nhà em ở là sản nghiệp thuộc danh nghĩa tập đoàn quốc tế Phú Khang, vị trí của nhà em là tốt nhất, xung quanh không có hộ gia đình. Đoạn video này chỉ có thể là quay được từ camera theo dõi trước cửa nhà em, ngoại trừ gia đình em thì cũng chỉ có nhóm quản lý tiểu khu xem qua. Em còn tưởng rằng anh hai đã sớm xử lý rồi, không ngờ vẫn còn có người giữ lại. Chắc là đội tuyển sẽ không lấy được video hoàn chỉnh đâu, nhưng em có thể." Thu Vãn tự tin mà cười: "Chờ kết quả giám định được công bố, chúng ta cũng cùng công bố chứng cứ luôn."
Thật ra có video này thì càng tốt, chứng cứ trực tiếp như thế càng có lợi cho việc cô làm sáng tỏ, đỡ cho có người nói bóng nói gió.
"Là bảo mẫu nhà em làm sao?"
"Trừ cô ta ra thì còn ai? Người qua đường chính nghĩa sao? Có điều chắc cô ta đã sớm tìm được người chết thay, hẳn là sẽ đẩy cho những người quản lý tiểu khu." Thu Vãn khinh thường nói.
"Lần này anh trai em hẳn nên tin tưởng em."
"Đúng vậy, dù sao thì cũng là đập tan hết những gì anh ta "tận mắt chứng kiến"."
Lúc trước, Thu Vãn không để Lâm Ngọc đưa video cho Thẩm Thu Bạch xem, là vì không muốn rút dây động rừng, tạo cho Sở Liên có cơ hội ngụy biện. Cô muốn đợi xem thử xem Sở Liên sẽ làm gì sau đó, có thật là muốn truyền chuyện này ra bên ngoài như cô đã nghĩ không.
Quả nhiên, Sở Liên không uổng phí một phen khổ tâm của cô. Hiện tại có video bằng chứng, những lời uy hiếp trước đó của Sở Liên cũng đủ để kết luận.
Không biết Thẩm Thu Bạch sau khi biết được chân tướng sẽ làm như thế nào đây?
Cô cảm thán nói: "Cũng chỉ có anh tin em vô điều kiện."
Lâm Ngọc dừng bước chân lại: "Cho dù anh có nghi ngờ chính mình, cũng sẽ không bao giờ hoài nghi em."
Lúc nói chuyện, đôi mắt anh tựa như phủ đầy ánh sao.
Trước ký túc xá, gió đêm phất phơ, xung quanh không có người khác, Thu Vãn bỗng nhiên dâng lên cảm xúc, khẽ nhón chân, nhẹ nhàng hôn lên mặt anh.
- --------
Beta: Tiêu Tích
- ---------❤----------
"Cho em." Lâm Ngọc ngồi xuống cạnh hồ bơi, duỗi tay ra, một sợi dây tơ hồng được đặt trên lòng bàn tay của anh, trên dây có những viên ngọc to như hạt đậu được khảm màu đỏ và màu đen đan xen nhau.
"Đây là cái gì?" Thu Vãn nhận lấy, "Sao tự dưng lại đưa đồ cho em?"
"Mấy ngày trước không phải là sinh nhật của em sao? Anh đi huấn luyện không thể liên lạc với em được, hôm trước đi ngang qua một cửa hàng ngẫu nhiên nhìn thấy, ông chủ nói đây là đậu may mắn, anh liền nghĩ mua về tặng em phù hộ em bình an thuận lợi, sang năm cùng anh tham gia Giải vô địch thế giới." Lâm Ngọc rũ mắt nhìn Thu Vãn, "Đeo lên đi."
Thu Vãn thấy rõ hạt đậu, vẻ mặt hoảng hốt, lẩm bẩm nói: "Đậu bình an cái gì, đây là đậu tương tư, ông chủ tiệm lừa anh rồi."
Lâm Ngọc nghe thấy được, vội la lên: "Đây là đá ngọc, chỉ là được người ta làm theo hình dạng giống vậy, kỳ thực nó là đậu bình an."
"Là vậy sao..." Thu Vãn cười cười, lấy dây tơ hồng đặt ở trên cổ tay ướm thử, rồi nói: "Em không tự mang được, phiền anh giúp em mang lên nha."
Lâm Ngọc hơi thẹn thùng mà nói: "Vậy được rồi."
Dây tơ hồng vòng một vòng lên cổ tay trắng nõn của Thu Vãn, không dài không ngắn, vừa vặn kết thành một vòng không có chút khe hở nào, hạt đậu bình an đính trên dây tơ hồng đung đưa khiến cho tâm tình của Lâm Ngọc có chút xao động.
"Sao anh biết sinh nhật của em thế?"
Thu Vãn đột nhiên hỏi làm Lâm Ngọc khựng lại, anh buông tay Thu Vãn ra, đứng lên vừa cởi quần áo vừa nói: "Tùy tiện hỏi một chút, tất cả mọi người đều biết mà."
"À......" Thu Vãn biết nguyên chủ trước đây khá được mọi người chào đón, có người biết ngày sinh nhật của cô cũng không kỳ lạ lắm, vì thế nói đùa: "Xem ra em rất được quan tâm nhỉ?"
Lâm Ngọc nghẹn nửa ngày mới nói ra một câu: "Kém anh một chút." Ngay sau đó cũng không làm nóng cơ thể mà trực tiếp nhảy vào trong nước, bọt nước văng lên trúng mặt Thu Vãn.
"......" Cái đồ tự luyến!
Lâm Ngọc nổi trên mặt nước, lông mày nhướng lên: "Muốn đấu cùng anh không? Bơi tự do."
Thu Vãn nghẹn lời, "Anh thật không biết xấu hổ, đấu thì đấu."
"Em đồng ý à?" Lâm Ngọc nghi ngờ hỏi, lập tức đánh giá xung quanh, nhìn về phía bên kia hồ: "Vi Ba, tôi với Thu Vãn thi đấu, cậu tới giúp chúng tôi canh thời gian đi."
Thu Vãn nhớ rõ Vi Ba là đội viên chuyên về bơi ếch, đối phương nghe thấy Lâm Ngọc gọi mình, trực tiếp bơi lại đây, trồi lên mặt nước, nhấc kính bơi ra, vẻ mặt kinh ngạc hỏi: "Hai người các cậu muốn thi đấu sao?"
Biết được hai người muốn thi bơi tự do 100m, Vi Ba vô cùng đau đớn mà nói: "Cá Chép cậu làm thế không phải là chèn ép người ta sao? Thu Vãn, em thật sự muốn đấu?"
"Anh ấy muốn đấu em thì theo, anh ấy vui là được rồi." Thu Vãn đeo kính bơi lên, không ngờ lại nghe thấy Lâm Ngọc ở bên cạnh ho khan không ngừng.
Vẻ mặt Vi Ba phức tạp nhìn cô một cái, nói: "Thì ra là thế."
Thu Vãn ngơ ngác nhìn anh ta.
Động tĩnh bên này thu hút hai người còn lại trong hồ bơi cũng muốn tới xem náo nhiệt, mọi người làm nóng thân thể, đứng ngay vạch xuất phát chuẩn bị tư thế sẵn sàng, Thu Vãn ở đường bơi chính giữa, Lâm Ngọc ở bên trái cô.
Tuy rằng trái phải đều là tuyển thủ nam, nhưng cô chỉ cảm nhận được áp lực từ phía bên trái, loại áp lực này ngày thường đối mặt Lâm Ngọc sẽ không tồn tại. Nhưng một khi anh bước lên đài bơi lội, đeo kính bơi lên, cong người vào tư thế sẵn sàng, khí thế của anh sẽ lập tức thay đổi, cả người tản ra một loại sát khí cường đại, tựa như một cây bảo kiếm sắp ra khỏi vỏ, lại giống như dã thú hung hãn đang vận sức chờ tấn công.
Một tiếng súng vang lên, Thu Vãn nhảy vào trong nước, tay cô chạm vào làn nước, làn nước nhanh chóng bọc lấy cô, hòa thân thể cô vào trong nước giống như một thể.
Kết thúc phần lặn, đầu Thu Vãn vươn lên mặt nước, vừa thở vừa dùng cánh tay quạt nước duy trì tiết tấu nhịp nhàng, cô nghiêng đầu sang trái để hít vào,vài nhịp hô hấp trước đó cô còn có thể thấy được eo của Lâm Ngọc, nhưng rất nhanh cũng chỉ còn nhìn thấy được sóng nước nổi lên khi bơi của đối phương. Mặc dù Lâm Ngọc còn chưa bắt đầu đạp chân, nhưng lực cản của dòng nước vẫn ảnh hưởng đến cô, Thu Vãn lấy lại bình tĩnh, dựa theo chính tiết tấu của mình mà bơi.
Bơi được năm mươi mét đến chỗ xoay người, thân thể của cô giống như một con cá nhẹ nhàng chạm thành bể sau đó nhanh chóng xoay người bơi ngược lại, Vi Ba đứng bên cạnh bể bơi sửng sốt, hắn cảm giác được Thu Vãn hình như có khả năng sẽ đuổi theo kịp? Cô ấy xoay người tốt như vậy mà? Phải biết rằng bởi vì kết cấu cơ thể của nam và nữ khác nhau, vậy nên dù là trong cùng một điều kiện, vận động viên nữ gần như không có khả năng thắng được vận động viên nam, khoảng cách càng dài thì chênh lệch giữa hai bên càng lớn. Nhưng Thẩm Thu Vãn vậy mà lại có thể mượn một lần xoay người này, đuổi sát theo sau?
Nghi hoặc của Vi Ba tất nhiên Thu Vãn không biết được, cô tăng tốc độ quạt nước, hai chân vẫn luôn duỗi thẳng ra đạp nước, tư thế tiêu chuẩn mà tuyệt đẹp, tựa như tinh linh trong nước, bơi lướt qua tạo nên lớp bọt nước trắng xóa dập dờn bồng bềnh trên mặt hồ tĩnh lặng.
Đáng tiếc, cô vẫn là người cuối cùng đến bờ, lúc này Lâm Ngọc đã ngồi trên thành bờ, mặt không đỏ hơi thở không nhanh, cực bình tĩnh mà nói: "Tư thế của em đẹp thật."
Rồi quay sang hỏi Vi Ba: "Thời gian thế nào?"
"Cậu là 48″16, Đại Lưu 51″01, Viên Tùng 52″58." Hai người còn lại gật đầu không nói cái gì, thế mạnh của bọn họ không phải là 100m. Chỉ có Lâm Ngọc nhíu mày, hình như không quá vừa lòng với thành tích này.
"Thẩm Thu Vãn, 53″57." Vi Ba cảm thấy kỳ lạ, hỏi cô: "Không phải thế mạnh của em là bơi kết hợp sao?"
Thu Vãn cũng sửng sốt một chút, cô không ngờ có thể bơi được thành tích tốt như vậy, "Đúng vậy, nhưng bơi tự do là hạng mục ưu thế của em. "
"Vậy ưu thế này của em rất lớn đó! Thành tích như thế này nếu như tiếp tục luyện tập sẽ có cơ hội tiến vào chung kết tranh tài quốc tế đấy." Lâm Ngọc vui vẻ nhảy xuống nước, nằm bò ở trên tuyến đường bơi, nhìn Thu Vãn rồi nói: "Xem ra thi đấu với anh có thể phát huy tiềm năng của em, về sau chúng ta luyện tập nhiều hơn, bảo đảm em sẽ nhanh chóng tiến bộ."
"Cá Chép chúng tôi cũng muốn luyện tập với cậu." Mấy người còn lại ồn ào nói.
"Cút!"
Lâm Ngọc thực sự giữ lời, sau này thường xuyên tới luyện tập cùng Thu Vãn, có lẽ là do mị lực của anh quá lớn, khiến số lượng người luyện tập thêm giờ bỗng tăng lên nhiều hơn. Các huấn luyện viên thích hóng bát quái cũng đã chú ý tới quan hệ gần gũi giữa Lâm Ngọc và Thu Vãn.
Trung tâm bơi lội rất coi trọng tâm lý của các tuyển thủ trọng điểm, nên rất nhanh đã có huấn luyện viên đến tìm Lâm Ngọc hỏi tình hình. Lâm Ngọc chỉ nói là trưởng bối trong nhà có quen với anh trai của Thu Vãn, đối phương nhờ anh quan tâm Thu Vãn một hai.
Lâm Ngọc cũng không tính là nói dối, sau khi sự việc trung tâm khống chế hành vi bị phơi bày, rất nhiều người đều biết Thu Vãn là em gái của Thẩm Thu Bạch, gia đình của Lâm Ngọc vừa lúc có họ hàng đang hợp tác với tập đoàn quốc tế Phú Khang, lúc trước quả thật có nhắc với anh.
Nhưng việc Lâm Ngọc và Thu Vãn thân thiết với nhau, lại trở nên rất ái muội trong mắt các đồng đội, chắc chắn sẽ xảy ra vài phiền phức nho nhỏ.
Giống như giờ phút này, Thu Vãn vừa tắm xong, đi vào phòng thay quần áo thu dọn đồ đạc thì bị Lưu Điềm chặn lại, "Thu Vãn, chừng nào thì cô mời mọi người?"
"Có chuyện tốt gì sao?" Thu Vãn kéo khóa túi đựng đồ lại, thuận miệng hỏi.
"Cô còn giả vờ cái gì, chuyện của cô và Lâm Ngọc chúng tôi đều biết cả rồi." Lưu Điềm làm mặt quỷ với Thu Vãn, nhìn như hoạt bát, nhưng Thu Vãn lại nghe được sự ghen ghét trong giọng nói của cô ta.
"Có liên quan gì tới cô sao?" Thu Vãn hỏi lại.
Lưu Điềm bị cô làm cho nghẹn họng, đảo mắt một vòng, nói: "Cô đừng đắc ý." Nói xong liền quay người bỏ đi.
Thu Vãn thầm tặng cô ta hai chữ —— thần kinh.
Đương nhiên, phần lớn thời điểm vẫn là gió êm sóng lặng, cứ như vậy, cô nghênh đón ngày thi đấu Đại hội Thể thao toàn quốc.
Đại hội Thể thao toàn quốc lần này tổ chức ở tỉnh G, Thu Vãn và Lâm Ngọc thuộc một khu, đương nhiên sẽ cùng một đội, vào đêm trước khi bọn họ chuẩn bị xuất phát, một video quay lén được truyền lên mạng.
Nội dung video là cảnh Thẩm Thu Vãn tát Sở Liên một cái, Sở Liên lập tức ngã xuống đất, tiêu đề video càng khiến mọi người cảm thấy kinh khủng! Thành viên đội bơi lội Quốc gia Thẩm Thu Vãn ẩu đả thai phụ, khiến thai phụ sinh non!
Bởi vì chuyện của trung tâm khống chế hành vi vừa trôi qua không lâu, cư dân mạng vẫn còn ấn tượng với Thẩm Thu Vãn, còn nhớ rõ cô là em gái của Tổng giám đốc tập đoàn quốc tế Phú Khang. Bọn họ vẫn luôn tò mò, vì sao Thẩm Thu Bạch lại đưa em gái ruột của mình vào địa ngục đó. Cứ xem như là lúc trước hắn bị che mắt, không biết được những hành vi ác độc của trung tâm khống chế hành vi, thế nhưng khiến hắn làm ra quyết định này cũng phải có nguyên nhân chứ? Cho đến khi nhìn thấy video này, cư dân mạng dựa theo thời gian của video, đoán được đây chính là nguyên nhân Thẩm Thu Vãn chọc giận Thẩm Thu Bạch.
"Còn tưởng rằng là đóa bạch liên hoa, không nghĩ tới lại là kẻ giết người."
"Giết người thì phải đền mạng, Thẩm Thu Bạch không nên đưa cô ta đi trại tập trung, mà là trại giam mới đúng."
"Rất thích xem loại người này trở mình."
"Đội tuyển quốc gia còn giữ loại người này làm gì?"
......
Có một số cư dân mạng phẫn nộ, bọn họ cảm thấy chính mình bị Thẩm Thu Vãn lừa gạt, thế mà lại đồng tình loại phụ nữ ác độc này. Cũng có người dùng thái độ bàng quang, chờ đợi Thẩm Thu Vãn đáp lại.
Bởi vì sự việc xảy ra vào thời điểm Thu Vãn đang ở Trung tâm bơi lội tập luyện nên cô cũng không biết được, Trung tâm bơi lội sau khi suy xét nhiều lần, lo lắng cô bị ảnh hưởng tâm lý, vì thế tìm Lâm Ngọc tới nói chuyện.
Lâm Ngọc trả lời rất chắc chắn, anh tin tưởng Thu Vãn, đồng thời nói: "Video này có vấn đề, mọi người xem, video trực tiếp quay từ đoạn Thu Vãn đánh người, những gì xảy ra trước đó lại bị cắt đi, chuyện này rất kỳ quái. Tiếp theo, lúc người này bị tát một cái thì hình ảnh dừng lại một chút, tư thế đứng cũng rất vững. Hơn nữa hãy nhìn từ trọng tâm của cô ta xem, nếu như có ngã xuống đất cũng sẽ ngã nghiêng về phía bên phải, thế nhưng cô ta lại ngã thẳng về phía sau. Tôi rất hoài nghi là cô ta cố ý ăn vạ, bôi nhọ Thu Vãn, hẳn là nên tìm chuyên gia giám định đến xem thử một chút, hoặc là yêu cầu đưa ra video hoàn chỉnh."
Lâm Ngọc nói có sách mách có chứng, thuyết phục được các vị lãnh đạo. Đợi đến khi Thu Vãn tới, bọn họ chỉ tỉ mỉ hỏi rõ ngọn nguồn, rồi dặn dò cô chuẩn bị thi đấu cho tốt, sau đó lại nói ra những phân tích của Lâm Ngọc, nói rõ đội tuyển sẽ giúp cô giải quyết, bảo vệ danh tiếng cho cô.
Lúc sau, Thu Vãn và Lâm Ngọc cùng nhau rời khỏi phòng họp, nhìn nhau cười.
Lâm Ngọc đưa cô trở lại ký túc xá, chạng vạng gió thôi hơi lạnh, Lâm Ngọc lo cô sẽ bị cảm, bèn cởi áo khoác khoác lên cho cô. Động tác quen thuộc này khiến Thu Vãn không khỏi nhớ đến Phan Ninh và Luen, nhất thời cũng quên cự tuyệt.
Cô có chút hoài niệm mà nói: "Lâm Ngọc, cảm ơn anh."
Lâm Ngọc có hơi không thích ứng được với thái độ trịnh trọng của cô, "Anh vốn đã biết là em vô tội, lần đó chúng ta gọi video nói chuyện phiếm với nhau, anh đều nghe thấy được, em cũng biết anh có quay lại hết, hiện tại có cần anh đưa ra không?"
Thu Vãn nghĩ nghĩ rồi nói: "Đội tuyển đoán chừng là sẽ tìm chuyên gia tới giám định phân tích video. Còn về phần camera theo dõi thì, tiểu khu biệt thự mà nhà em ở là sản nghiệp thuộc danh nghĩa tập đoàn quốc tế Phú Khang, vị trí của nhà em là tốt nhất, xung quanh không có hộ gia đình. Đoạn video này chỉ có thể là quay được từ camera theo dõi trước cửa nhà em, ngoại trừ gia đình em thì cũng chỉ có nhóm quản lý tiểu khu xem qua. Em còn tưởng rằng anh hai đã sớm xử lý rồi, không ngờ vẫn còn có người giữ lại. Chắc là đội tuyển sẽ không lấy được video hoàn chỉnh đâu, nhưng em có thể." Thu Vãn tự tin mà cười: "Chờ kết quả giám định được công bố, chúng ta cũng cùng công bố chứng cứ luôn."
Thật ra có video này thì càng tốt, chứng cứ trực tiếp như thế càng có lợi cho việc cô làm sáng tỏ, đỡ cho có người nói bóng nói gió.
"Là bảo mẫu nhà em làm sao?"
"Trừ cô ta ra thì còn ai? Người qua đường chính nghĩa sao? Có điều chắc cô ta đã sớm tìm được người chết thay, hẳn là sẽ đẩy cho những người quản lý tiểu khu." Thu Vãn khinh thường nói.
"Lần này anh trai em hẳn nên tin tưởng em."
"Đúng vậy, dù sao thì cũng là đập tan hết những gì anh ta "tận mắt chứng kiến"."
Lúc trước, Thu Vãn không để Lâm Ngọc đưa video cho Thẩm Thu Bạch xem, là vì không muốn rút dây động rừng, tạo cho Sở Liên có cơ hội ngụy biện. Cô muốn đợi xem thử xem Sở Liên sẽ làm gì sau đó, có thật là muốn truyền chuyện này ra bên ngoài như cô đã nghĩ không.
Quả nhiên, Sở Liên không uổng phí một phen khổ tâm của cô. Hiện tại có video bằng chứng, những lời uy hiếp trước đó của Sở Liên cũng đủ để kết luận.
Không biết Thẩm Thu Bạch sau khi biết được chân tướng sẽ làm như thế nào đây?
Cô cảm thán nói: "Cũng chỉ có anh tin em vô điều kiện."
Lâm Ngọc dừng bước chân lại: "Cho dù anh có nghi ngờ chính mình, cũng sẽ không bao giờ hoài nghi em."
Lúc nói chuyện, đôi mắt anh tựa như phủ đầy ánh sao.
Trước ký túc xá, gió đêm phất phơ, xung quanh không có người khác, Thu Vãn bỗng nhiên dâng lên cảm xúc, khẽ nhón chân, nhẹ nhàng hôn lên mặt anh.
- --------